Huyền Thiên làm gì còn nửa điểm đáng thương nào, toàn thân lộ ra khí tức bén nhọn, tản ra khí thế kinh thiên, thế không thể đỡ.
- Lấn tộc nhân của ta, chết!
- Mưu đoạt sản nghiệp của ta, chết!
- Xâm phủ đệ của ta, chết!
Huyền Thiên cầm theo Trọng Nhạc Kiếm đầm đìa máu tươi, đạp lên con đường đầy máu tươi, nhìn chăm chú qua Ngưu Chấn Sơn, nói từng chữ một.
Vẻn vẹn chỉ nghe âm thanh thì có thể cảm nhận được sát ý vô tận của Huyền Thiên, mấy võ giả trong nội viện sợ tới mức toàn thân vô lực, hai chân mềm nhũn, đặt mông ngồi dưới đất, trong mắt lộ vẻ kinh hãi.
Ngay cả tu vi Tiên Thiên cảnh tứ trọng như Ngưu Chấn Sơn cũng cảm thấy có đè nén, bao phủ người của hắn, hô hấp dồn dập.
Ngưu Chấn Nhạc đã chết dưới tay của Huyền Thiên, tất cả mọi người tưởng Ngưu Chấn Nhạc khinh địch, Ngưu Chấn Sơn cũng không ngoại lệ, cho nên không có đem Huyền Thiên để trong lòng, thế cho nên Ngưu Chấn Nhạc bị Huyền Thiên một kiếm gọt rơi đầu, cũng không kịp cứu viện.
Mà Trương Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ ra tay, mọi người vẫn xem nhẹ Huyền Thiên, Ngưu Chấn Sơn cũng như thế, một lòng chìm đắm trong bi phẫn khi Ngưu Chấn Nhạc tử vong, Trương Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ bị Huyền Thiên phản kích, chỉ hai hô hấp hai người đã bị một kích thuấn sát, Ngưu Chấn Sơn lại không kịp cứu viện.
Quy kết đến cùng là Ngưu Chấn Sơn chưa bao giờ xem Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2359582/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.