Vì vậy trước tiên Huyền Thiên nhắm mắt lại.
Cùng lúc đó, hai tai của Huyền Thiên đồng thời run lên, hết thảy mọi âm thanh truyền đến từ bốn phương tám hướng.
Đều nghe vào trong tai.
Để trở thành một thợ rèn, môn kỹ thuật nghe âm thanh là một môn cực kỳ trọng yếu, thời điểm rèn luyện nguyên liệu, làm sao trong lúc rèn luyện có thể phân biệt có sạch sẽ tạp chất hay không, không chỉ dùng con mắt để nhìn mà cần dùng lỗ tai để nghe nữa.
Nếu nguyên liệu không đúng, lúc thiết chùy nện lên thì thanh âm sẽ khác nhau.
Huyền Thiên liên tục trải qua một tháng rèn sắt, bản thân lại là một thợ rèn tông sư, cho nên lỗ tai đối với âm thanh có thể phân biệt được cho dù nó có nhỏ đến đâu.
Quỷ Ảnh kiếm khách thật sự không có khả năng phân thân, ở bên trong bốn thân ảnh chỉ có một cái là thật, ba cái còn lại là giả, một người là thật, ba cái kia là ảo.
Bởi vì di chuyển rất nhanh, cho nên thoạt nhìn bốn thân ảnh dường như đều là hư hư thật thật, giống nhau như đúc, nhưng mà thể thật cùng thể ảo di chuyển trong không khí, âm thanh nhất định sẽ không có giống nhau.
Chỉ cần có chỗ nào khác lạ, thì đều chạy vào lỗ tai của Huyền Thiên.
Huyền Thiên vừa mới nhắm mắt, còn chưa tới nửa cái nháy mắt, thì lại đột nhiên mở mắt ra, "Sơ Lam Kiếm" trong tay đột nhiên khẽ động một cái, một đạo kiếm quang màu lam bắn ra, Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2359551/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.