🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nhóm ba người Phong Bất Chí rất nhanh đi đến trước mặt thanh trường kiếm nằm ở trên mặt đất, nhặt lên, Phong Bất Chí cau mày sầu mi, nói:

- Đây là kiếm của Quỷ Ảnh kiếm khách, Ngô sư huynh đã từng giao thủ với hắn một lần rồi, cũng từng miêu tả cây kiếm của Quỷ Ảnh kiếm khách.

Trên mặt của Tôn Diệc Thu lộ ra một chút tươi cười, nói:

- Kiếm của Quỷ Ảnh kiếm khách rơi ở chỗ này, xem ra hai người đã chiến đấu với nhau rồi, tám phần là Hoàng sư đê thắng, Quỷ Ảnh kiếm khách là tiên thiên võ giả cảnh nhị trọng, còn Hoàng sư đệ mới là tiên thiên cảnh nhất trọng, lại có thể chiến thắng, thực lực như thế cũng thật là đáng sợ!

Tuy rằng sắc mặt của Cố Thiên Nhu có chút bình thản, nhưng vẫn lo lắng như trước, nói:

- Giữa hai người, nhất định là cuộc chiến sinh tử, hiện tại không có nhìn thấy người, rốt cuộc ai thắng ai bại, cũng không có cách nào đoán được, Quỷ Ảnh kiếm khách vô cùng giảo hoạt, tu vi của Hoàng sư đệ cuối cùng cũng chỉ mới đạt tới tiên thiên cảnh nhất trọng, hai người này đã đi nơi nào, chúng ta nhanh đuổi theo ngăn cản, đừng để cho Hoàng sư đệ, ở thời điểm cuối cùng bị thua thiệt.

Phong Bất Chí cùng Tôn Diệc Thu đều gật đầu, ba ngươi lập tức tra xét xung quanh khu vực chiến đấu.

- Nơi này có một dấu chân rất sâu, so sánh với dấu chân kia có vẻ giống nhau như đúc, khinh công của Quỷ Ảnh kiếm khách cực kỳ cao, những dấu chân không trọn vẹn có vẻ nhẹ kia, chắc là hắn, còn dấu chân nặng kia chắc là Hoàng sư đệ rồi, dấu chân chỉ về hướng rừng cây ở phía trước!

Cố Thiên Nhu đứng trước một cái dấu chân sâu hơn một tấc ở dưới mặt đất, kêu Phong Bất Chí cùng Tôn Diệc Thu tới xem.

Hai người tới xem xét, quả nhiên là thế, ba ngươi liền đi sâu vào trong rừng cây, đi khoảng năm sáu chục mét, vẫn chưa thấy được dấu chân khác, Tôn Diệc Thu cả kinh nói:

- Tại sao chúng ta đã đi xa như vậy mà vẫn chưa nhìn thấy dấu vết của dấu chân, chu dù là Huyền giai hạ phẩm khinh công đạt tới cảnh giới đại thành, cũng không thể vừa sải bước đã đi được năm sáu chục mét chứ?

- Tiếp tục đi về phía trước một chút nữa!

Phong Bất Chí bình tĩnh nói.

Ba người đi về phía trước, cũng khoảng hơn bảy mươi mét, thì phát hiện thêm mấy dấu chân nữa, nhưng mà không phải của Huyền Thiên, lại tiếp tục đi về phía trước, lúc sau lại phát hiện một dấu chân sâu một tấc, gần chín mươi mét, lại xuất hiện một cái dấu chân sâu một tấc, giống nhau như đúc.

Ba người cùng nhau hít một hơi lạnh, không khỏi kinh hô một tiếng:

- Một bước chín mươi mét, Hoàng sư đệ tu luyện khinh công gì vậy? Đến tột cùng là đạt đến trình độ nào?

Xác định Huyền Thiên tiến vào trong rừng cây, cũng biết khoảng cách dấu chân của Huyền Thiên, ba người liền đi theo dấu chân Huyền Thiên, nhanh chóng đuổi về phía trước, ước chừng cứ qua chín mươi mét, thì trên mặt đất lại có một dấu chân sâu một tấc.

Rất nhanh ba người Phong Bất Chí, Cố Thiên Nhu cùng Tôn Diệc Thu đã tiến vào trong rừng cây.

Quỷ Ảnh kiếm khách đang ở trong rừng cây chạy như điên, chạy thẳng một mạch về phía Bắc, Huyền Thiên cũng đuổi theo sát ở phía sau.

Sau khi tiến vào trong rừng cây, bởi vì có cây cối ngăn cản, nên tốc độ của hai người cũng đều giảm xuống.

Khinh công của Quỷ Ảnh kiếm khách vô cùng quỷ dị, đúng như kỳ danh hắn giống như bóng quỷ, bồng bềnh bất định, vô cùng linh hoạt, cây cối trong rừng cây không có ngăn cản được tốc độ của hắn giảm xuống bao nhiêu, một lần hô hấp vẫn có thể chạy lên phía trước khoảng năm sáu chục mét.

Huyền Thiên sử dụng "Long Hổ bộ" ở trong bước đi mạnh mẽ uy vũ, đi nhanh trong rừng cây, đồng thời sức lực khổng lồ khiến cho thân thể vừa có thể đi nhanh hơn vừa điều chỉnh phương hướng, tốc độ cũng không có bị ảnh hưởng quá lớn, một cái hô hấp, đã đi nhanh về phía trước khoảng tám chục mét.

Huyền Thiên sử dụng sức lực khổng lồ của mình dùng sức đạp một cái thật mạnh, dùng sự tác dụng đẩy phản hồi của lực, khiến cho tốc độ tăng lên nhiều, nếu so với Quỷ Ảnh kiếm khách thì nhanh hơn không ít, khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần lại.

Tiến vào trong rừng cây, một đường chạy thẳng về hướng Bắc, ước chừng chạy trong vòng hơn mười dặm, khoảng cách giữa hai người cũng được rút ngắn lại còn năm mươi mét.

50m cách một trăm bước cũng không xa, đã ở trong phạm vi công kích của Huyền Thiên, nhưng lại không có cách nào công kích được, bởi vì Quỷ Ảnh kiếm khách hiện tại đang chạy rất nhanh, đợi kiếm quang của Huyền Thiên chém về phía trước 50m thì Quỷ Ảnh kiếm khách đã sớm chạy đi mất rồi.

Nhưng mà, Huyền Thiên đều có biện pháp.

Đúng lúc Quỷ Ảnh kiếm khách đang chạy như điên, thần sắc trong lúc đó khẽ giật mình, phía trước đột nhiên xuất hiện vô số thanh kiếm lợi hại đang chém về phía hắn, kiếm khí sắc bén, xuyên qua quần áo của hắn, khiến cho hắn cảm thấy làn da của mình có chút đau.

Quỷ Ảnh kiếm khách chấn động, thân thể trong phút chốc bỗng dừng lại, nhưng sau đó lại mạnh mẽ bổ nhào về phía bên cạnh, ở phía trước tránh né mấy công kích sắc bén đột nhiên xuất hiện. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Nhưng mà, chỗ hắn vừa đứng lại không truyền đến chút âm thanh công kích nào, Quỷ Ảnh kiếm khách đứng dậy, phía trước lại có kiếm khí sắc bén đang bay tới, dường như đang có vô số thanh kiếm lợi hại chém về phía hắn.

Trong lòng Quỷ Ảnh kiếm khách đột nhiên cả kinh:

- Không xong rồi, bị lừa rồi, là kiếm ý!

Nhưng mà phát hiện cũng đã muộn, vừa rồi trong lúc Quỷ Ảnh kiếm khách bổ nhào đi, thì Huyền Thiên đã đuổi tới rồi.

Tuyệt ảnh kiếm pháp- Tru Tâm Thức!

"Sơ Lam Kiếm" đang ở cách đó mấy chục thước, đột nhiên phá không tới, một đạo kiếm quang màu lam trong lúc đó xuất hiện đằng sau lưng Quỷ Ảnh kiếm khách, xuyên qua người hắn.

Phía sau kiếm quang màu lam, là một người đang mặc áo màu xanh, tay cầm chuôi kiếm "Sơ Lam Kiếm", trên lưng đeo một vỏ kiếm màu đen.

Một kiếm xuyên tim!

Quỷ Ảnh kiếm khách nhìn mũi kiếm màu lam xuyên qua người mình, ánh mắt không thể tin mở to ra, lập tức biến thành con mắt oán hận, gầm hét lên:

- Ngươi dám giết ta? Ngươi dám giết ta? Ngươi nhất định phải chết, thần giáo sẽ không bỏ qua cho ngươi, cha ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!

- Ta nói ngươi sắp chết đến nơi mà ngươi còn không tin!

Huyền Thiên nhẹ nhàng nói xong, rồi thu Sơ Lam kiếm lại, vừa thu kiếm lại thì lập tức máu tươi từ trên ngực Quỷ Ảnh kiếm khách tuôn ra như mưa.

- Ta không cam tâm, ta là đứa con của Quỷ mị hành giả, ta làm sao có thể chết được? Ta chẳng qua chỉ tới một vương triều hạ đẳng chơi đùa, ta làm sao có thể chết chứ? Ta không cam tâm…!

Quỷ Ảnh kiếm khách mang theo đầy ngập oán hận, trừng lớn hai mắt nuốt khí, chết không nhắm mắt.!.

Huyền Thiên lấy kiếm đẩy cái khăn đen trên mặt của Quỷ Ảnh kiếm khách ra, khẽ mỉm cười, tuổi của Quỷ Ảnh kiếm khách cũng không có lớn lắm, khuôn mặt nhìn hơi non nớt, nhìn qua chưa đến hai mươi tuổi.

Chưa đến hai mươi tuổi mà tu vi đã đạt được đến tiên thiên cảnh tam trọng, thì chỉ cần không có chuyện gì ngoài ý muốn, thì nhất định có thể trở thành cao thủ hạng nhất tiên thiên cảnh hậu kỳ, có hi vọng đạt tới tiên thiên cảnh đại viên mãn, tiến sâu vào địa giai cảnh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.