Ti Thuận Thương răng rơi lả tả, một bên má sưng phù nên nói năng không được rõ ràng. Nhưng mà hai mắt hắn lộ ra hung quang không hề che dấu, một tay chỉ vào Huyền Thiên, không cần nghe hắn nói cái gì cũng biết ý của hắn.
Sắc mặt Dương sư huynh tái nhợt, Huyền Thiên không dễ đối phó như hắn tưởng tượng. Có vẻ đã đá trúng khối sắt rồi, nhưng mà thực lực của hắn cao hơn Ti Thuận Thương rất nhiều, vừa rồi Huyền Thiên thi triển thực lực không mạnh lắm, chỉ có kỹ xảo. Vì thế trong lòng của hắn cũng không cho rằng, mình sẽ thua bởi Huyền Thiên.
Dương sư huynh đi tới phía trước hai bước, hắn nhìn chăm chú Huyền Thiên Đạo:
- Huyền Thiên, ta chiến một trận với ngươi.
Ánh mắt Huyền Thiên lạnh nhạt mà bình tĩnh, nói:
- Ngươi tên là gì, xếp hàng thứ mấy?
- Dương sư huynh tên là Dương Uy, uy trong diễu võ dương oai, trong bài danh của bậc thang thứ hai xếp hạng thứ 108. Huyền Thiên ngươi chờ bị ngược đãi đi!
Trong bốn người, một tên ở bên trài ngoài cùng lớn tiếng nói.
Báo ra tên họ mà nói nhỏ sẽ ít có uy thế, nếu gặp người có ý sẽ cao giọng hô to để giương oai.
- Xì!
Huyền Thiên khinh thường nói:
- Dương Uy? Ta thấy ngươi lên là dương nuy (liệt dương) thì lọt tai hơn.
Lời vừa nói ra, chúng nội môn đệ tử bốn phía đều biến sắc, trong lòng cả kinh nói: Dương Uy bài danh thứ 108, tuy rằng không cao nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2359509/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.