Thương một tiếng, Nhâm Phách Đạo đã đem bảo kiếm rút ra, nói:
- Thiếu chủ, ngài thân thể tôn quý, nào cần đến ngài xuất thủ. Hắn đốt bàn tay của thuộc hạ, thiếu chủ cho thuộc hạ cơ hội này đi, thuộc hạ muốn báo thù, hắn đốt một bàn tay của thuộc hạ, thuộc hạ muốn đoạn một tay của hắn, sau đó lại để cho thiếu chủ chậm rãi xử lý.
Hoành Tiệm Vân gật đầu, hướng về phía Huyền Thiên hô lên:
- Tiểu tử xấu xí, có nghe hay không? Mau mau giao ra Thất Diễm Hồng Liên cùng linh thảo bán đấu giá được. Nhâm Phách Đạo đoạn một tay của ngươi sau đó, ta lại thiêu một tay của ngươi, để lại cho ngươi một con đường sống. Ngươi nếu như không biết sống chết, dám can đảm chống lại, bản thiếu sau khi bắt được ngươi rồi, sẽ dùng Thất Diễm Hồng Liên đem thân thể ngươi, toàn bộ đều thiêu hủy,rồi lại thiêu hủy toàn bộ, một điểm cũng không chừa lại.
- Hống!
Trả lời Hoành Tiệm Vân là hắc sắc ấu hổ trên đầu vai của Huyền Thiên phát sinh tiếng gầm gừ thật lớn.
Ánh mắt của Huyền Thiên thì phong mang như kiếm, chăm chú vào trên mặt Hoành Tiệm Vân, nói:
- Xuất môn tại ngoại, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, ta và các ngươi xưa nay không quen biết, cũng không cừu không oán, hà tất phải bức ta lên đường chết?
Hoành Tiệm Vân khẽ cười nói:
- Tiểu tử xấu xí, ngươi là ai, cũng dám cùng ta cò kè mặc cả, bản thiếu chính là muốn đem ngươi bức lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2359238/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.