Huyền Hồng lại nói:
- Có thể được phong danh xưng công tử này cũng không dễ gì đâu, có một quy cũ là chỉ có thiên tài bước vào Thiên giai cảnh trước mười tám tuổi mới có thể sánh được với Đệ Nhất công tử, đạt được danh xưng công tử, không biết thiên hạ khi nào mới có thể xuất hiện vị công tử thứ tư đây, Thiên Nhi, con phải cố gắng lên.
- Phụ thân, con nhất định sẽ cố gắng!
Huyền Thiên nói.
Lần đầu tiên nghe được tin tức về tam đại công tử, Huyền Thiên biết rõ, thiên tài của cả Thần Châu lẫn hải ngoại đến tột cùng là yêu nghiệt tới cỡ nào, chút thành tựu của mình bây giờ ở trước mặt mấy thiên tài yêu nghiệt đỉnh cấp này cũng chẳng là gì hết, cần phải tiếp tục cố gắng.
Nhưng hắn cũng không giận, tuy rằng so với tam đại công tử thì độ chênh lệch vô cùng lớn, nhưng đã có tiền lệ của Tần Hoàng cổ đế ở kia, vương giả thật sự không nhất định la phải vượt hẳn lên trên ngay từ đầu, mà phải phát lực ở hậu kỳ, không ngừng siêu việt.
- Siêu việt! ta nhất định phải vượt qua mọi người, cho tới lúc bước lên đỉnh phong kiếm đạo! Trong lòng Huyền Thiên rất mong chờ, hắn có thể siêu việt hơn từng tên thiên tài ở bên cạnh, một ngàu nào đó, hắn cũng sẽ đạt tới trình độ của tam đại công tử.
Hoàng gia tuy là ẩn cư ở Bắc Mạc huyện, thế nhưng vẫn rất chú ý đối với tin tức trong cả Thần Châu đại địa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2359226/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.