Huyền Thiên theo bản năng sờ chỗ ấm áp trên má, nói:
- Thích là tốt rồi, thích là tốt rồi, Tử Nghiên muội muội, muội trị liệu cho người nhà của ta, nên ta phải cám ơn muội mới đúng, một cây Long huyết thảo cũng không tính là cái gì cả.
- Còn nữa!
Huyền Thiên nghiêng đầu về phía trước, thấp giọng nói:
- Tên của ta kỳ thật không phải là Hoàng Thiên, ta không đành lòng tiếp tục gạt muội, ta họ Huyền, tên là Huyền Thiên!
Thần sắc Long Tử Nghiên cả kinh, kinh ngạc nói:
- Họ Huyền sao? Ngươi là người của Tây Vực?
- Suỵt.
Huyền Thiên thấp giọng nói:
- Họ của ta sẽ mang tới họa sát thân giống với họ của muội vậy, vì vậy muội nên biết làm như thế nào rồi chứ!
- Dạ!
Long Tử Nghiên dùng sức gật gật đầu:
- Đánh chết muội cũng không có nói, vậy sau này muội gọi huynh là Thiên ca nha, dù sao tên của huynh cũng là Thiên, gọi như thế cũng không có sai.
Huyền Thiên mỉm cười, nói:
- Ừ, gọi ngắn gọn tốt hơn, ta gọi muội là Tử Nghiên muội muội cũng quá dài, cho nên từ nay về sau ta kêu ngươi là Tử nhi…!
- Dạ! Ha ha!
Long Tử Nghiên cười vui vẻ:
- Thiên ca!
- Tử nhi!
Huyền Thiên và Long Tử Nghiên đang ở giai trọng tình nghĩa, bí mật chia sẻ luôn luôn khiến cảm tình giữa hai người, trong lúc vô tình thăng hoa.
Vào ngày mười lăm tháng tám Thần Đao vương sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2359218/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.