Đao của Kim Liệt đã thu về vỏ, nhưng khí thế vẫn bành trướng như cũ, phong mang cường liệt như trước, ánh mắt quét qua bọn người Cốc Không Minh, nói:
- Cái gì mà cố ý đả thương người? Không thấy ta đã cố ý thu đao về rồi hay sao, nếu như ta cố ý đả thương người thì hắn đã sớm bị ta một đao chém thành hai khúc rồi, Thương Long Trọng Vân Đao xuất ra thì tất sẽ chặt gãy binh khí của người ta, ta đã tận lực khống chế lực đạo rồi, nhưng hắn vẫn không thể tiếp nổi một đao thì còn trách được ai chứ….!
Kim Liệt ở giờ phút cuối cùng đúng là đã thu đao lại về sau hai thước, nói không hề sai, khiến cho đám người của Lăng Vân Tông nghẹn lời không phản bác được.
Lăng Dật Trần của Thiên Kiếm Tông, tự nhiên sẽ không đứng ra nói cố ý đả thương người, Thiết Đồ Khôn của Phách Quyền Phái cũng không mở miệng, Chương Nhất Đao lại càng không thể nào gậy ông đập lưng ông được, nên cũng im lặng không hé răng.
Triệu Phụng Minh lớn tiếng nói:
- Trận thứ tám, Kim Liệt thắng, tiến vào vòng tiếp theo, các đệ tử tham gia vòng thứ hai gồm có: Kinh Vô Bại, Bạch Ngọc Thiện, Cốc Không Minh, Mông Thế Trùng, Tô Lập Trác, Diệp Thông Minh, Hoàng Thiên, Kim Liệt, mời các vị bằng hữu ở lại dùng tạm cơm trưa tại bổn tông, vòng luận võ thứ hai sẽ bắt đầu vào giờ thân.
Trên mặt Lăng Dật Trần tràn ngập vui vẻ, vô cùng cao hứng.
Trong tám người thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2359194/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.