- Ta mới đầu cũng nghĩ như vậy, bất quá. . . Nếu như phát hiện bí mật về Luyện Huyết Tà Giáo, lẽ ra phải nói với La Khiếu Dã tiền bối, như vậy Hoành Phượng Vân sẽ đạt được ban thưởng điểm công lao, Phùng Ngọc Lan không cần phải quay về Tiêu Dao Kiếm Tông.
Ngạo Huyên Huyên đột nhiên cười hắc hắc, ngữ khí biến đổi:
- Theo ta phát hiện thì chuyện có quan hệ đến ngươi!
Huyền Thiên cả kinh nói:
- Vì cái gì?
Ngạo Huyên Huyên nói:
- Trên đường nàng ở sau lưng ngươi, ta phát hiện nàng lão dùng ánh mắt khác thường nhìn ngươi, ta nghĩ nàng có phải đã thầm mến ngươi rồi không, nhưng nếu như là thầm mến ngươi, khi vụng trộm nhìn ngươi lẽ ra phải có chút vui vẻ và mừng thầm mới phải, nhưng nàng một mực lại nghiêm mặt. Theo ta suy đoán, ngươi không phải cùng Tiêu Dao Kiếm Tông có ấn oán gì đó chứ. Hoành Phượng Vân thầm mến ngươi, nhưng lại biết các ngươi không có khả năng, cho nên một mực rầu rĩ không vui, dù khi nhìn lén ngươi cũng nghiêm mặt, Phùng Ngọc Lan đột nhiên ly khai, có phải là Hoành Phượng Vân bảo nàng trở về cầu tình để tông môn đồng ý nàng ở cùng ngươi hay không?
Huyền Thiên trong nội tâm rùng mình, nhưng trên mặt lại dấu diếm thanh sắc, cười nói:
- Ngươi cũng thật biết đoán!
Ngạo Huyên Huyên bờ môi nhếch lên, nói:
- Có tin hay không là tùy ngươi, nghe tin tức thì ngươi lúc trong Mộng Huyễn Thần Cung từng khi dễ nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2358972/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.