- Đúng là một thanh bảo kiếm trung phẩm địa cấp tốt, kiếm này tên là gì?
Huyền Thiên thân là luyện khí sư, nhìn một cái liền nhìn ra phẩm cấp của chuôi bảo khí này.
Nghiêm Minh Tân nhẹ nhàng hươ thanh bảo kiếm trung phẩm địa cấp trong tay vài đường, hư không giống như một tờ giấy mỏng dễ dàng bị cắt ra, nói:
- Kiếm tên Phá Hư, Hoàng Thiên, kiếm là một phần trong thực lực của kiếm khách, nghe nói ngươi có một chuôi linh kiếm địa cấp, vô cùng sắc bén, quỷ thần khó lường, ngay cả Qủy Mị Hành Gỉa, ở dưới tình huống không biết rõ mà xui xẻo bị ngươi đánh chết, không phải bảo khí địa cấp thì không thể ngăn cản, ta mượn nhờ Phá Hư kiếm của Trử Hạo Bác sư huynh đấu với linh kiếm địa cấp của ngươi, nếu như ngươi cảm thấy không công bằng thì ngươi cũng có thể hỏi mượn một thanh bảo khí địa cấp khác của các sư huynh đi.
Nếu như Huyền Thiên thật sự mượn kiếm thì người ta có cho mượn hay không cũng là một vấn đề lớn, cho dù có người cho mượn đi nữa thì cũng không thể nào đưa bảo khí trung phẩm địa cấp cho hắn mượn được.
- Đối phó với ngươi ta không cần phải mượn kiếm của người khác, cũng không cần phải dùng tới linh kiếm địa cấp!
Keng một tiếng, Phá Vân Kiếm đã ra khỏi vỏ, Huyền Thiên mỉm cười,
- Kiếm này tên Phá Vân, dùng nó là đủ rồi.
Phong mang của Phá Vân kiếm dường như cắt vỡ hư không, vô cùng sắc bén,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2358908/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.