- Hóa Lôi Tôn Quyết của ta! Ngự Lôi Châu của ta!
Thây khô lông xanh hét to lên một tiếng, đập bay hai cỗ lôi thi, vọt nhanh tới chỗ của Huyền Thiên.
Huyền Thiên chấn kinh, hai kiện bảo vật vô thượng này cũng là củ khoai lang nóng bỏng tay, nếu như vừa rồi vọt tới chỗ chân cầu thang chạy trốn thì bộ thây khô lông xanh kia một lòng muốn đoạt Hóa Lôi Tôn Quyết và Ngự Lôi Châu nên chắc chắn sẽ không đuổi theo, có lẽ là còn có cơ may chạy trốn được.
Thế nhưng, hiện tại Hóa Lôi Tôn Quyết và Ngự Lôi Châu đều nằm trên tay mình, bộ thây khô lông xanh này chỉ sợ là sẽ đuổi theo Huyền Thiên tới tận chân trời góc biển để cướp lại cho bằng được mất.
Là phúc không phải họa, là họa tránh không khỏi, lời này quả nhiên không sai, nếu không có kinh lịch nguy hiểm như vậy. Huyền Thiên không có khả năng đoạt được hai kiện bảo vật vô thượng như Hóa Lôi Tôn Quyết và Ngự Lôi Châu thế này được.
Mà sau khi lấy được hai kiện bảo vật vô thượng này, nguy hiểm của Huyền Thiên lại càng lớn, thây khô lông xanh sắp sửa đuổi theo hắn suốt cả một đời một kiếp, mãi cho tới lúc có thể cướp được hai kiện bảo vật vô thượng này về tay hoặc là thây khô lông xanh chết đi thì mới kết thúc.
Hai cỗ lôi thi cường đại nhất xuất thủ cùng lúc, ngăn cản thây khô lông xanh, nhưng thây khô lông xanh bây giờ hầu như đã nổi điên lên rồi, hai cỗ lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2358795/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.