Huyền Thiên nghe xong hai câu này thì vô cùng khó chịu, theo ngụ ý của bọn hắn thì Huyền Thiên hắn cũng chỉ là một mảnh lá xanh như Tàng Thiên Ca nói, mà Trọng Thủy Lưu thì lại càng cuồng vọng hơn, Huyền Thiên hắn lại trở thành oan hồn dưới đao của hắn.
Thần sắc của Tàng Thiên Ca vẫn lạnh nhạt như trước, kiếm thuật như loại nước chảy mây trôi đè xuống, thực lực lại đề cao thêm vài phần, vững vàng chiếm thế thượng phong nói:
- Hải ngoại yêu tà mà cũng dám có khẩu khí cao nhất trời như thế, từ xưa đến nay đều là Thần Châu đại địa xuất anh kiệt, vương giả vô thượng đều từ anh kiệt của Thần Châu đại địa mà ra. Ma Vực hải ngoại, yêu tà đầy đất, từ xưa đến nay đều vong hồn dưới tay vương giả vô thương. Ta chính là đệ nhất Thần Châu, Trọng Thủy Lưu, ta nói ngươi là phiến lá xanh thì ngươi chính là phiến là xanh, mặc kệ là ngươi có phục hay không thì ta đều một kiếm chém chết.
Trọng Thủy Lưu Quá lên một tiếng, bảo đao trong tay liên tục chém ra, từng luồng đao cương phá toái hư không, chém xé trời, quát:
- Tàng Thiên Ca, ngươi chính là ếch ngồi đáy giếng, nói ngươi đần mà ngươi còn không chịu thừa nhận. Âm Minh Vương tung hoành ở Thần Châu gần hai trăm năm chính là xuất xứ từ thánh vực hải ngoại. Âm Minh Đại Pháp vừa xuất ra thì đã vô địch tung hoàng khắp Thần Châu, cái gì mà Thần Châu xuất anh kiệt chứ, anh kiệt trong miệng ngươi đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2358749/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.