Long Tử Nghiên nghe phụ thân nàng nói sách cổ ghi lại Vạn Hóa Vương thập phần rất thưa thớt, trong đó đại bộ phận đều là tán thưởng võ học của hắn kinh thế, nhưng theo kỳ ít bộ phận ghi lại Vạn Hóa Vương lúc ấy hẳn là được người kính ngưỡng đấy, hơn nữa khi đó còn là một thời đại Võ Đạo cực độ cường thịnh. Dù sao khi đó tuyệt đại đa số võ học đều truyền thừa thượng cổ, đáng tiếc là sau khi Âm Minh Vương xuất thế hết thảy đều bị hủy.
Hai người một đường đi về phía trước, một đường trường đàm, ngàn dặm đường bất tri bất giác đã qua đi. Nhưng thời gian đã rất nhanh tới hoàng hôn mà hai người mải nói chuyện chưa phát giác ra.
Bởi vì phải tìm ám hiệu Huyền Côn Sơn lưu lại nên Huyền Thiên không có khả năng một mực phi hành trên bầu trời, vì thế tốc độ chậm rất nhiều phải đi vào ban ngày. Mới tiến vào vạn dặm Thú Hoang đi tới khu vực hoạt động của yêu thú cao cấp.
Tiến vào vạn dặm Thú Hoang đến khu vực hoạt động của yêu thú cao cấp, đây là một phạm vi thập phần cực lớn, Huyền Côn Sơn lưu lại ám hiệu vẫn còn chỉ phía trước, Huyền Thiên cùng Long Tử Nghiên tiếp tục đi tới.
Lại đi tới hơn một ngàn dặm nữa, mặt trời xuống núi, khi đêm đến trên đường đi thấy được một ít bẫy rập lưu lại cùng với cốt cách yêu thú cấp năm cực lớn chứng minh Huyền Côn Sơn dọc theo con đường này dựa vào trận pháp cùng bẫy rập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2358698/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.