Huyền Thiên vừa thốt một lời kia xong, lập tức chưởng ở cổ họng của Huyền Thanh Chu một cái, phựt! Một tiếng giòn tan vang lên, Huyền Thanh Chu lập tức mất mạng.
Huyền Thiên ném thi thể Huyền Thanh Chu ra bên ngoài Đại Thanh Sơn, ngón tay chỉ Huyền Ky, ánh mắt nhìn Huyền Ky, đảo qua trên người của hai người Huyền Tông Báo và Huyền Ky, lạnh lùng nói:
- Các ngươi! Một người cũng chạy không thoát đâu!
Mí mắt của Huyền Ky dựt một cái, hai mắt nhíu lại, lập tức trầm xuống:
- Bổn tọa chờ ngươi!
Tuy rằng phẫn nộ, nhưng Huyền Thiên cũng biết rõ Huyền Ky đang cố ý kích động hắn, nhưng hắn cũng không ngốc đến nỗi lao ra bên ngoài Đại Thanh Sơn để cùng Huyền Ky liều mạng.
Huyền Thiên không hề dừng lại. Dứt khoát xoay người, rất nhanh biến mất ở trong tầm mắt của Huyền Ky và Huyền Tông Báo.
Xung quanh Đại Thanh Sơn cũng chỉ có mấy ngàn thước, cũng không phải một ngọn núi, mà là mấy tòa gắn liền với nhau gọi chung là núi, nói nghiêm chỉnh thì là xem như đó dãy núi, nhưng phạm vi thật sự là quá nhỏ, cho nên thống nhất gọi vài tòa ngọn núi này là Đại Thanh Sơn.
Chính giữa Đại Thanh Sơn, chính là một hồ nước ngàn năm tuổi, căn cứ theo bản đồ ghi lại, thì chính giữa hồ nước có một cái đình, Vạn Kiếm Chân Kinh đã bị Mộc kiếm vương giấu ở trong tòa đình đài này.
Càng đi vào chính giữa Đại Thanh Sơn tới gần hồ nước, Huyền Thiên liền cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2358464/chuong-683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.