Trên thuyền Địch gia tu vi thấp nhất cũng là võ giả Tiên Thiên cảnh, tuy không biết bay đi, nhưng mà khinh công không kém, thuyền lớn vừa nghiêng sắp chìm vào trong nước biển, chúng võ giả nhao nhao nhảy lên một cái, nhảy qua chiếc thuyền còn lại.
Cường giả Địa giai cảnh thì bay lên, chân nguyên hóa cánh, vỗ cánh một cái đã qua thuyền khác, nhìn qua một kiếm vừa rồi cả Huyền Thiên, trong ánh mắt đều bị kinh hãi.
Cường giả Địa giai cảnh cửu trọng của hai thuyền kia gom lại với nhau, bàn tay đưa lên vuốt mồ hôi lạnh, liếc nhau, trong ánh mắt lộ ra khiếp sợ, một kiếm kia thật đáng sợ.
Hai người lập tức hạ lệnh đình chỉ truy kích.
Địch gia cướp bóc ở hải vực này chưa từng thất thủ, mỗi lần đều thắng lợi trở về, khí diễm cao thịnh, đây là lần đầu gặp đả kích như thế.
Nếu đã đi ra làm hải tặc, Địch gia không ít người đều là thế hệ lớn gan, cũng có không ít kẻ hét lên muốn lấy đầu Huyền Thiên.
Một tên cường giả Địa giai cảnh trung kỳ đi tới trước mặt hai tên thuyền trưởng, không cam lòng mà nói:
- Hai vị trưởng lão, người này hủy thuyền lớn của Địch gia, không lấy đầu của hắn cho cá ăn, làm sao bình ổn lửa giận của Địch gia chúng ta.
Một tên thuyền trưởng trong đó khoát tay, nói:
- Người này thực lực rất mạnh, cho dù chín đại trưởng lão cũng chưa hẳn địch thủ của hắn, chúng ta đuổi theo chỉ có chịu chết, Trình gia ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2358285/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.