Huyền Thiên nhìn lướt qua người đang tới, vận chuyển cương nguyên hét lên một tiếng:
- Người tới là ai?
- Đại hoàng tử Kinh Thế Quang của Đại Kinh Thiên Triều!
Cường giả trung niên Thiên Giai tứ trọng cũng vận chuyển cương nguyên hét lớn một tiếng:
- Nghịch tặc, ngươi dám giết chết nhị đệ và tam đệ của ta, coi thường hoàng tộc Đại Kinh ta, tội đáng chết muôn ngàn lần, bổn hoàng tử tới đây lấy cái mạng chó của ngươi, báo thù cho nhị đệ và tam đệ của ta!
Trong thanh âm của kinh thế quang lộ ra vẻ bi phẫn, nhưng trên mặt lại đầy ý cười.
Thanh âm bi phẫn là để truyền đi xa cho chúng cường giả của Đại Kinh Thiên Triều nghe, còn vẻ mặt hưng phấn trên mặt hắn chính là lộ ra từ bản tính.
- Nhị đệ cùng với tam đệ đều đã chết hết, bổn hoàng tử giết chết tên nghịch tặc này để báo thù cho nhị đệ và tam đệ, phụ hoàng nhất định sẽ long nhan đại duyệt, mảnh giang sơn cẩm tú này của Đại Kinh Thiên Triều cùng với hoàng quyền ngập trời này, không phải thuộc về kinh thế quang ta thì còn có thể là ai chứ, nếu không nhờ có tên nghịch tặc này giết chết tam đệ thì làm gì tới lượt ta ngồi lên vị trí Kinh Hoàng cơ chứ, hắc hắc…. xem ra tên nghịch tặc này đúng là quý nhân trong mệnh trung của bổn hoàng tử mà….
Trong lòng Kinh Thế Quang nghĩ vậy, nhìn vào Huyền Thiên, trên mặt không ngừng lộ ra vẻ hưng phấn, chỉ là trong ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2358137/chuong-847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.