Ba năm trước đây, có lẽ Đỉnh Công Tử đối với Long Đãng Thanh còn có chút kiêng kị, thần thái tỏ vẻ cung kính, nhưng hôm nay, Đỉnh Công Tử hoàn toàn là tồn tại mà Long Đãng Thanh phải ngưỡng mộ, trong ánh mắt của hắn, đối với Long Đãng Thanh đã không còn vẻ cung kính, chỉ có khinh miệt.
Đỉnh Công Tử không chút khách khí, trực tiếp bay vào đại sảnh Long gia, trực tiếp ngồi trên vị trí gia chủ, nói:
- Bổn công tử ngồi ở đây được không!
Lời tuy là ý muốn hỏi, nhưng ngữ khí của Đỉnh Công Tử lại như chém đinh chặt sắt.
Long Đãng Thanh nói:
- Đỉnh Công Tử tùy ý!
Đỉnh Công Tử cười lớn một tiếng, nói:
- Ba năm trước đây, bổn công tử từng nói qua với gia chủ Long gia là tối đa ba năm, bổn công tử sẽ đuổi theo Đệ Nhất Công Tử, tối đa năm năm, bổn công tử sẽ coi rẻ thiên hạ, tối đa mười năm, bổn công tử sẽ vô địch trên đời, Long gia chủ đã từng tỏ vẻ hoài nghi, không hạ được quyết tâm, hôm nay ba năm qua đi, Long gia chủ thấy ta nói đúng không?
Long Đãng Thanh mặc dù đối với việc Đỉnh Công Tử ngồi trên vị trí gia chủ, sâu trong mắt ẩn vẻ không vui, nhưng không lộ ra chút nào, mặt vẫn tươi cười đón chào nói:
- Khi đó Long mỗ có mắt không tròng, không thể nhìn ra Đỉnh Công Tử chính là Chân Long, thật sự hổ thẹn...
- Bây giờ hiểu rõ cũng không muộn... !
Đỉnh Công Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2357979/chuong-926.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.