Ba năm không gặp, Long Tử Nghiên không chỉ có thân thể thành thục hơn rất nhiều, tựa hồ so với trước kia càng thêm lớn gan nghịch ngợm rồi, không còn là tiểu cô nương, mà là một đại cô nương rồi.
Trong khi nói chuyện, đôi mắt xinh đẹp của nàng liếc về phía bộ ngực, Huyền Thiên theo ánh mắt của nàng dời xuống, dưới chiếc cổ ngọc tuyết trắng kia quả nhiên có hai khối tuyết trắng, cao cao nhô lên, quần áo cũng khó có thể che lại toàn bộ.
Huyền Thiên thầm nghĩ: cái này, Bạch Linh thật đúng là gặp địch thủ rồi!
Đối diện, Đỉnh Công Tử nhìn nữ nhân lý tưởng trong lòng như Nhũ Yến về tổ nhào vào lồng ngực Huyền Thiên, trong mắt cơ hồ như muốn phun ra lửa, hắn tự nhận là đệ nhất thiên hạ, không ai bằng, ngay cả Đệ Nhất Công Tử cũng không để vào mắt, cho rằng ngày sau tất sẽ vượt qua...
Nhưng trong mắt người khác lại tựa hồ không xem hắn ra gì, cũng đúng như Long Tử Nghiên nói, hắn cũng quá tự cho là đúng
Tổn thương lớn nhất của một nam nhân không gì bằng trơ mắt nhìn nữ nhân lý tưởng ôm ấp người khác trước mặt mình.
Giờ phút này, tâm lý của Đỉnh Công Tử bị tổn thương rất nặng!
Cho nên, trong hai mắt Đỉnh Công Tử tràn đầy ghen ghétvà phẫn hận, đồng thời, cũng mang theo kinh ý thật sâu.
Huyền Thiên! Nam tử trước mắt này dĩ nhiên là Huyền Thiên?
Huyền Thiên ba năm trước đây bị Đệ Nhất Công Tử đuổi giết đi vào Ma Vụ Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2357973/chuong-929.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.