- Thì ra...là cái này à, không phải là một cây thẳng, trên đó còn có cái đầu, cạnh là màu hồng đỏ nha...
Trong lòng Nguyệt Hạm Tích bịch nhảy dựng lên.
Hai tay nàng nắm nó mới được một nửa, mặt trên còn lộ một đoạn to như đầu quả trứng gà.
- Ngay cả hai bàn tay đều cầm không hết...thật là dọa người nha!
Nguyệt Hạm Tích nhìn chỗ đó, lại nhìn Huyền Thiên lắp bắp nói:
- Ta. . . Ta. . . Ta dùng miệng thật sự có thể sao?
Bộ dáng kia. . . Thật là làm cho Huyền Thiên muốn hóa sói, trong lòng cũng nổi lửa. Hắn nửa nằm nửa ngồi, sau khi dựa lưng vào gối thì gật nhẹ đầu.
Rất nhanh, Huyền Thiên liền xuất hiện cảm giác đau đớn và khoái cảm:
- Ôi. . .Không phải nàng đang ăn thịt đâu, đừng cắn...
- Ấy... Tay của ngươi đi bẻ cải sao, nhẹ một chút nào...
- Ai da....
Gian phòng Nguyệt Hạm Tích ở đầu hành lang, bên cạnh là phòng của Ngạo Huyên Huyên, tiếp theo là của Huyền Thiên.
Ngạo Huyên Huyên buổi tối đi tìm Huyền Thiên, nhưng không thấy bóng dáng liền nghĩ tới Huyền Thiên có thể là đi tới chỗ Nguyệt Hạm Tích nên bước tới. Vừa tới cửa phòng Nguyệt Hạm Tích thì truyề ra thanh âm rất nhỏ, cái gì: Ôi...nhẹ một chút khiến nàng hết sức hiếu kỳ....
- Hai người đang làm gì nhỉ? Lần trước Huyền Thiên làm cho ta thở hổn hển, nhịn không được lên tiếng, như thế nào lần này Nguyệt Hạm Tích không có lên tiếng, ngược lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2357850/chuong-991.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.