Bất quá, Huyền Thiên Ngũ Hành khuyết mộc, áo nghĩa gì hắn cũng đều có thể lĩnh ngộ. Duy chỉ Mộc Chi Áo Nghĩa lĩnh ngộ không được. Nếu có thương tổn gì, năng lực tự lành cực kém, chỉ có dựa vào đan dược trị liệu.
Huyền Thiên nhìn chằm chằm vào Hoàng Phủ Nhất Bảo, bình tĩnh mà nói:
- Mộc Chi Áo Nghĩa sao? Mỗi một lần tự lành, ngươi đều cần tiêu hao đại lượng áo nghĩa chi lực. Ngươi cho là Mộc Chi Áo Nghĩa của ngươi vô cùng vô tận sao? Ngươi có thể tự lành, ta liền giết ngươi không thể tự lành được nữa mới thôi!
Hoàng Phủ Nhất Bảo cười hắc hắc, nói:
- Cường độ Mộc Chi Áo Nghĩa của vượt quá xa tưởng tượng của ngươi. Nhưng thật ra ngươi... Nghe nói ngươi tu luyện Bất Diệt Kim Thân, hắc hắc... Tu luyện loại công pháp này, thân thể tuy rằng kiên cố, thế nhưng thụ thương cũng rất khó trị hết, không bằng chúng ta đến thi đấu thử xem ai ngã xuống trước nhé...!
Hưu....!
Hoàng Phủ Nhất Bảo vừa dứt lời, một đạo kiếm quang liền đột nhiên hướng phía Huyền Thiên nổ bắn ra, hắn ngay cả người mang kiếm, trực tiếp hướng phía Huyền Thiên đâm đến.
Tốc độ nhanh đến mức tận cùng!
Hầu như là nháy mắt, Hoàng Phủ Nhất Bảo đã đâm tới trước mặt Huyền Thiên.
Thân thể Huyền Thiên nhất thời lui nhanh lại, thế nhưng tốc độ của Hoàng Phủ Nhất Bảo lại nhanh hơn. Ở trên lĩnh ngộ Phong Chi Áo Nghĩa, Huyền Thiên và Hoàng Phủ Nhất Bảo so sánh với nhau, có chỗ thua kém không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2357396/chuong-1218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.