- Hổ - -!
Tiểu Hổ đáp lại một tiếng nhưng vẫn ngồi trên đầu vai Huyền Thiên không nhúc nhích, cũng không có ý tứ phải đi.
Cô gái mặc xiêm y tiến vào, trước ngực có ấn một đóa bông tuyết, đại biểu cho nàng là đệ tử của Phiêu Tuyết các, luận về tướng mạo thì cũng không hề thua kém Lâm Lạc Phù bao nhiêu.
Nhưng mà đệ tử của Phiêu Tuyết các này trong mắt chỉ có Tiểu Hổ, tựa hồ như xem Huyền Thiên cùng Lâm Lạc Phù là không khí, vẫy vẫy tay về hướng Tiểu Hổ, nói:
- Tới đây - -! Tiểu Hổ - -!
- Hổ - -!
Tiểu Hổ lắc đầu!
- Y - -?
Đệ tử Phiêu Tuyết các có chút nhíu mày, từ trước đến nay Tiểu Hổ ở Phiêu Tuyết các vô cùng cao ngạo, ngoại trừ rải rác mấy người ra thì đều xa cách với mấy người khác, làm sao có thể thân cận với nam tử mặt sẹo này chứ?
Trên trán Huyền Thiên có một vét sẹo, từ vị trí trung tâm của trán lan đến khóe mắt mắt phải, như là một con giun bò tới trên mặt phá hủy tướng mạo anh tuấn của hắn, tăng thêm càng nhiều lãnh khốc, vô cùng bất đồng với hình tượng trước kia.
Hiện tại Huyền Thiên trở lại Thần Châu thì chỉ sợ rằng ngoại trừ một ít người quen ra thì người bình thường rất khó mà nhận ra hắn.
Khuôn mặt của Huyền Thiên đã từng rất là có lực sát thương đối với nữ nhân. Hiện tại chỉ sợ là có lực hù dọa nhiều hơn.
Đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2357315/chuong-1259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.