Một thanh âm nhẹ nhàng phiêu nhiên vang lên, Phiêu Tuyết Các Chủ mở miệng, nói:
- Tao ngộ của các ngươi trong sơn mạch Sư Lĩnh là tự làm tự chịu, nhận lấy giáo huấn như thế, còn không biết hối cải!
- Khúc Thanh Tiêu, ta và Mặc Vô Bạch có thù giết con với tiểu súc sanh này, không giết tiểu súc sanh này, chúng ta tuyệt không thu tay lại, ngươi cho rằng bằng vào Phiêu Tuyết Các có thể ngăn cản sao? Lúc này cho dù là chính, tà đại chiến, cũng sẽ không tiếc!
Âm Liên Tinh mở miệng, nói:
- Các ngươi nếu muốn vì tiểu súc sanh này mà gây ra chính, tà đại chiến, cứ việc phóng ngựa tới.
- Ai... ... ! Chính, tà đại chiến, thế tất máu chảy thành sông, bao nhiêu võ giả sẽ phải chết, Khúc sư muội, thỉnh nghĩ lại!
Thanh âm của Kiếm Thượng Tiệm vang lên, khích lệ Khúc Thanh Tiêu không nên nhúng tay.
Huyền Thiên khóe miệng nhếch lên, hừ nhẹ một tiếng, thầm nghĩ:
- Kiếm Thượng Tiệm, ngươi ngược lại rất muốn ta chết a!
Huyền Thiên không để ý đến Kiếm Thượng Tiệm, ánh mắt nhìn về phía Vương giả Bái Hỏa Giáo và Tào gia nói:
- Một năm rưỡi trước, Vương giả truy sát ta đều là người Âm La Tông và Ám Nguyệt Giáo, như thế nào, lúc này Bái Hỏa Giáo và Tào gia cũng muốn ta chết sao!
- Này --!
Hỏa Phượng một thân xiêm y hỏa hồng bất mãn nói:
- Cha ta đã cực lực khuyên can bọn hắn không nên giết ngươi, ngươi cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2357210/chuong-1311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.