Huyền Đình lắc đầu, lắc đến giống như đánh trống bỏi, bất quá lập tức lại gật đầu, nói:
- Vừa mới bắt đầu không nhận biết, sau này cha và nương nói cho Đình Đình, Đình Đình liền nhận ra được.
Huyền Thiên cười cười, thời gian hắn thất tung, Huyền Đình mới sinh ra không lâu sau, khi đó biết được chuyện gì, vậy tự nhiên một điểm đều không nhớ rõ.
- Thiên Nhi....!Tôn tử Huyền Thiên của ta đã tỉnh lại?
Lúc này, ngoài phòng truyền đến một thanh âm kích động, thanh âm này phi thường to lớn.
Trong phòng, trên giường Huyền Thiên nghe vậy liền chấn động.
Rất nhanh, liền có một lão giả chạy ào đến, trên mặt hắn có rất nhiều nếp nhăn, thế nhưng lúc này toàn bộ nếp nhăn đều đã giãn ra, có thể thấy được tâm tình thập phần thư sướng.
- Gia gia....!
Huyền Thiên từ trên giường ngồi dậy, thanh âm cũng là kích động.
Người tới là Huyền Hùng, nhiều năm trước, khi Huyền Hùng vẫn còn là Huyền gia gia chủ, Huyền Thiên vừa mới xuất thế, là gia gia Huyền Hùng lấy cho hắn cái tên Huyền Thiên này.
Tung hoành Thần Châu trăm vạn dặm, cái thế thiên hạ chấn bát phương..... Đây là kỳ vọng và ước nguyện ban đầu khi Huyền Hùng lấy cái tên này cho Huyền Thiên.
Hôm nay, Huyền Thiên cũng đã sớm tung hoành Thần Châu, ngay cả ở ngoài Thần Châu, Thiên Châu, thậm chí Trung Châu những khu vực này đều là thanh danh đại thành.
- Ha ha ha ha....!
Huyền Hùng phát ra tiếng cười hùng hậu đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2357139/chuong-1346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.