Thiên Ngô Lĩnh dài hơn vạn mét, chính giữa cũng không có ngọn núi lồi ra, chỉ là thế núi hơi phập phồng, ngược lại hai bên có vài ngọn núi nhỏ sừng sững, nhìn qua giống như một con rết cực lớn đang vươn nhiều chân ra vậy.
Thiên Ngô Lĩnh hai bên thấp, chính giữa cao.
Chỗ cao nhất, chừng 4000~5000m, tiếp cận đám mây, so với một ít ngọn núi lớn còn cao hơn, bởi vì cả đầu sơn lĩnh đều khổng lồ như vậy, cho nên rất khó đi, rất hiểm trở.
- Ân... ... !
Huyền Thiên đứng trên bầu trời cách Thiên Ngô Lĩnh chừng trăm dặm, phát ra một tiếng kinh hô:
- Hôm nay là ngày mấy?
Hắn trông thấy một vài đạo độn quang, từ đằng xa mà đến, sau đó, rơi vào chỗ cao nhất trên Thiên Ngô Lĩnh.
Sau một lúc lâu, lại có độn quang tự xa xa nhảy lên mà đến, thuấn di mà đi, chứng minh người đến ít nhất cũng là Vương giả, rất nhanh cũng rơi vào chỗ cao nhất trên Thiên Ngô Lĩnh.
Huyền Thiên đứng ở nơi đó, nhìn gần nửa canh giờ, như vậy trong thời gian thật ngắn, cũng có mấy trăm người từ các phương hướng khác nhau đến, đều đã đến Thiên Ngô Lĩnh.
Trong đó, đại đa số là Vương giả, nhưng có một ít khí tức đặc biệt cường đại, có thể là Hoàng giả.
Lúc này lại có một đạo độn quang từ đằng xa mà đến, hướng Thiên Ngô Lĩnh mà đi, cách Huyền Thiên cũng không xa.
Người đến nhìn qua tương đối trẻ, nhưng tu vị lại không thấp, so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2357000/chuong-1415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.