- Cái gì? Lâm Kiếm Vân dám lừa gạt chúng ta!
Trong đôi mắt của Trử Vệ Nguyên phun ra lửa giận, quát dẹp đường:
- Hắn đây là muốn chết!
- Gan chó kia thật lớn, thiếu chút nữa để chúng ta bị lừa, nếu là chúng ta đuổi theo về phía Bích Hà Cung, ngay cả cái bóng của Huyền Thiên chúng ta cũng đều không nhìn thấy được, chờ chúng ta vừa đi, Huyền Thiên lại nhân cơ hội bỏ chạy.
Lâu Lập Đông vỗ tay một cái, bừng tỉnh đại ngộ.
Trong ánh mắt Âm Thiếu Kỳ lộ ra sát khí sâu đậm, vung tay lên nói:
- Đi...! Huyết tẩy Thanh Vân Kiếm Phái, mặc kệ là Huyền Thiên hay là bất kỳ kẻ nào, đều không lưu lại một ai!
Ầm......
Lại thêm Cảnh Vũ Thanh gia nhập, tổng cộng tám vị Hoàng Giả, không đi mà quay lại, ở ngoài trận pháp của Thanh Vân Kiếm Phái, không nói hai lời, trực tiếp liền điên cuồng tấn công.
Tuy rằng Cảnh Vũ Thanh cũng không có đem hết toàn lực, thế nhưng bảy vị Hoàng Giả khác toàn lực tấn công, lực công kích ấy có thể không phải chuyện đùa.
Thanh Vân Kiếm Phái hộ sơn trận pháp, nhất thời mạnh mẽ rạn nứt, rung động, tựa như con thuyền nhỏ trong bão tố, phập phồng cao thấp, khiến người ta có cảm giác, trận pháp khí tráo sắp sửa bị nghiền nát.
- Âm Thiếu Kỳ, Huyền Thiên đã mang theo Diêm Hoàng Thổ đi đến Bích Hà Cung, ngươi còn tấn công Thanh Vân Kiếm Phái ta, ngươi phát điên rồi sao!
Thanh âm của Lâm Kiếm Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2356892/chuong-1470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.