Hoàng Phủ Lưu Xiển giơ tay cản mọi người lại, quát lớn:
- Huyền Thiên, ngươi thân là nhân tộc mà lại dẫn đầu Chuẩn Đế yêu tộc đến công kích kiếm đế thế gia của nhân tộc sao, ngươi qua thực là kẻ nhân tộc bại hoại, ân oán giữa chúng ta thì hẳn phải là do bên trong nhân tộc chúng ta giải quyết thôi. Ngươi nhanh chóng dừng tay lại đi, nếu không thì ngươi sẽ trở thành kẻ địch bị công kích của nhân tộc, Trung Châu đại địa sẽ không còn chỗ cho ngươi dung thân nữa đâu.
- Ha ha ha ha….!
Huyền Thiên cười lớn một tiếng, vừa tìm kiếm cách hạ trận pháp vừa nói:
- Hoàng Phủ Lưu Xiển, ngươi quên rồi à, chính là “nhân tộc bại hoại” như ta vào thời điểm Ma tộc xâm lấn đã động thân ra ngoài cứu với nhân tộc, còn ngươi thì sao? Ngươi là Chuẩn Đế của nhân tộc mà vào lúc nhân tộc cần ngươi nhất thì ngươi lại làm cái gì chứ? Chỉ là núp ở phía sau làm rùa đen tút đầu mà thôi, chỉ có làm một việc duy nhất chính là sau khi ta hóa giải xong tai kiếp Ma tộc xâm lấn thì ngươi lại đi ra âm mưu chiếm đoạt thánh dỉnh của ta, hại đến tính mạng của ta, Hoàng Phủ Lưu Xiển, bốn chữ nhân tộc bại hoại này ta xin trả lại cho ngươi.
Nhân số của Hoàng Phủ thế gia rất là đông đảo, tuy rằng toàn bộ nếp sống đều bị phía trên ảnh hưởng, tuyệt đại đa số đều là gian xảo, hèn hạ nhưng vẫn có một ít người rất là chính khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2356566/chuong-1632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.