Cho nên, ngày sau Huyền Thiên nếu ra tay tương trợ Phong Vân thế gia, Chiến gia, nhất định có thể giải quyết được vài chuyện khó khăn.
Vệ Dịch Đức cùng Lục Kình Tùng nhìn nhau, có chút hổ thẹn, Vệ gia và Lục gia cũng không có giao hảo với Tịch Dương Lâu, cũng chưa từng cho Huyền Thiên ân huệ, ngược lại hậu nhân cùng Huyền Thiên huyên náo rất không thoải mái, thậm chí binh khí tương kiến, từng có sinh tử chi đấu.
- Huyền Thiên, Vệ gia đã từng mạo phạm đối với ngươi và Tịch Dương Lâu, lão phu cảm thấy sâu sắc hổ thẹn, đại biểu bọn hắn xin lỗi ngươi, thỉnh ngươi khoan dung, ngươi nếu muốn trừng phạt gì với bọn hắn, thỉnh cứ việc nói đi ra, lão phu nhất định sẽ làm được.
Vệ Dịch Đức đứng lên, ôm quyền nói với Huyền Thiên.
Lục Kình Tùng cũng đi theo đứng lên, nói:
- Tiểu bối Lục gia không biết cao thấp, trước kia có đắc tội qua Huyền Thiên, kính thỉnh thứ lỗi.
Lục gia ngoại trừ Lục Tuyệt Trần từng có tranh đấu với Huyền Thiên cũng không còn gì khác, so sánh với Vệ Dịch Đức, lời Lục Kình Tùng càng có lực lượng hơn một ít.
Huyền Thiên khoát khoát tay với hai người, nói:
- Đều là chuyện quá khứ, cũng không cần nhắc lại nữa, Thiên Nhãn Môn và Tinh Thần Kiếm Phái cùng Huyền mỗ có chút sâu xa, ngày sau kính xin Lục gia, Vệ gia không nên khó xử bọn hắn.
Huyền Thiên không có tính toán nổi lên tranh đấu gì với Vệ gia, Lục gia, đương nhiên, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2356528/chuong-1652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.