Huống hồ, dù cho Huyền Thiên đã cầm Cực Dương Xích Ngọc vào tay, người khác cũng có thể ra tay cướp đoạt, bất quá nói như vậy cũng giống ý trước.
Bảo vật còn chưa có xác định thuộc sở hữu thì ra tay tranh giành, ngược lại có thuộc về người nào cũng ra tay tranh đoạt.
Giành và đoạt là hai chuyện khác nhau.
Đoan Mộc Anh giờ phút này chính là muốn tranh Cực Dương Xích Ngọc cùng Huyền Thiên một chuyến.
Huyền Thiên nhìn Cực Dương Xích Ngọc trên đài cao, không đưa tay lấy mà quay người nhìn lại Đoan Mộc Anh.
Vô tận kiếm quang trong cơ thể Huyền Thiên bay ra hóa thành đại chu thiên Tinh Thần Kiếm trận treo ở trên không, ánh mắt Huyền Thiên nhìn thẳng nữ tử che mặt lụa mỏng nói:
- Vậy Huyền mỗ sẽ tới lãnh giáo cô nương một chút.
Đoan Mộc Anh nghe vậy, thân thể hơi rung, trong ánh mắt để lộ ra thần sắc khso hiểu nhìn mặt Huyền Thiên.
Bất quá, lập tức ánh mắt liền hóa thành bình thường, Đoan Mộc Anh nói:
- Công tử, ta xuất thủ. . . !
Huyền Thiên chỉ là tu vi Chuẩn Đế, tuy rằng Đoan Mộc Anh biết rõ hắn có thể vượt cấp khiêu chiến nhưng chính nàng không phải là không thể vượt cấp khiêu chiến.
Mặc dù Chuẩn Đế tuổi trẻ trước mắt chiến lực có thể so sánh Thần Tử, tu vi Chuẩn Đế có thể đạt tới cực hạn nhị tinh đế giả cũng không phải là đối thủ của nàng.
Mặc dù nàng có tu vi nhị tinh đế giả nhưng chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2356344/chuong-1744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.