Chương trước
Chương sau
Nghiêm khắc mà nói xuyên thẳng qua tinh không là Tiểu Hổ, Huyền Thiên thì đang ở trong Hỗn Độn thánh đỉnh nuốt Đế cấp linh đan, khôi phục thể lực cương nguyên.

Trăm vạn Đế cấp linh đan, thời gian bốn năm bị Huyền Thiên cùng Long Tử Nghiên tiêu hao hai phần ba, nhưng trên người của hắn còn lưu lại hơn ba mươi vạn Đế cấp linh đan.

Thời điểm Huyền Thiên khôi phục tới đỉnh phong, liền ra khỏi Hỗn Độn thánh đỉnh, lại bảo Tiểu Hổ dừng lại không cần đi thêm, mà cho Tiểu Hổ cùng Long Tử Nghiên tiến vào trong thánh đỉnh, hắn ngồi xêp bằng trên tinh không, chờ đợi đế long mạch đi tới.

- Ân --? Dừng lại?

Trong tinh không co một thanh niên áo đen rất nhanh thuấn di tới, thần sắc của hắn lúc này cảm thấy quái lạ, lập tức lộ ra sắc mặt vui mừng, nói:

- Tốt, rốt cuộc ngươi cũng dừng lại, long mạch nhất tộc của ta chính là thánh linh trời sinh, nhất định có thể thân hóa Thần Long, phi thăng Thần Giới, các ngươi lại dám cướp đoạt linh khí của long mạch nhất tộc, thật sự là tội chết vạn lần, hừ! Nhân, yêu hai tộc các ngươi chỉ biết long mạch linh khí nồng đậm có thể cưỡng đoạt mà dùng, lại không biết long mạch nhất tộc chúng ta linh khí chính là cưỡng đoạt ở thiên địa, tất cả thiên địa linh khí cũng có thể bị chúng ta cưỡng đoạt, kể cả nhân, yêu hai tộc các ngươi, chỉ tiếc long mạch nhất tộc chúng ta mở linh trí quá khó khăn, phải trở thành Đế giả mới có linh trí, trước đó chỉ có thể mặc cho các ngươi chém giết, nhân yêu hai tộc cưỡng đoạt, không cách nào phản kháng, nhưng mà một khi thành đế thì long mạch nhất tộc sẽ hết khổ, thiên địa linh khí ta muốn ăn, Đế giả nhân yêu hai tộc chính là đồ ăn của ta, có linh chi vật, toàn bộ ta đều có thể ăn, ăn khắp thiên hạ, thành tựu bản thân, vạn linh hội tụ phi thăng thành thần!"

Huyền Thiên tĩnh tọa trong tinh không, ước chừng qua nửa canh giờ thì hư không phía trước bị nghiền nát, thanh niên mặc hắc bào từ trong đi ra.

Sắc mặt thanh niên áo đen âm trầm, hai mắt nhìn chằm chằm vào Huyền Thiên giống như độc xà nhìn con mồi.

Ánh mắt Huyền Thiên cũng nhìn qua thanh niên áo đen này, tuy nhiên hóa thành nhân hình nhưng Huyền Thiên vẫn như trước cảm nhận được khí tức độc ác của ác long này.

- Nhân tộc, ngươi trốn không thoát lòng bàn tay của ta đâu.

Khóe miệng của đế long mạch nhếch lên, lộ ra nụ cười tàn nhẫn, nhìn chằm chằm vào Huyền Thiên nói:

- Ngươi muốn chết tử tế hay hoại tử.

Huyền Thiên nói:

- Chết chính là chết, còn phân chết tử tế hay hoại tử làm gì?

- Hắc hắc hắc hắc...

Đế long mạch cười âm hiểm, nói:

- Ngươi bây giờ tự sát, sau khi chết ta sẽ một ngụm ăn các ngươi, đây là chết tử tế, nếu không rơi vào trong tay của ta thì ta sẽ bóc lột ăn tươi các ngươi, cho ngươi chậm rãi cảm giác thống khổ tử vong, đây là hoại tử.

Huyền Thiên cũng mỉm cười, nói:

- Truyền thuyết đế long mạch có thể hóa thành hình người, hôm nay nhìn thấy xác thực không giả, dĩ vãng cảm thấy đế long mạch đã thành nhân vật, chính là một sinh linh, tuy cả đời của ta thu thập không ít linh khí long mạch, nhưng còn chưa tinh hấp thu linh khí của đế long mạch, nhưng mà đụng phải ngươi ta phải cải biến suy nghĩ rồi, có lẽ ta không nên đem ngươi trở thành sinh linh, mà vẻn vẹn chỉ là một long mạch ẩn chứa linh khí nồng đậm, đem ngươi hấp thu luyện hóa thì nhất định sẽ tăng tu vi của ta lên.

Trên mặt đế long mạch không còn tươi cười nữa, chỉ còn lại có âm trầm cùng lạnh lùng, trong ánh mắt lộ vẻ sát ý, nói:

- Nhân tộc, chờ ta lột da của ngươi xong, từng miếng từng miếng một nuốt sống ngươi, ngươi sẽ hối hận vì những lời ngươi nói hiện giờ, hừ! Đế long mạch nuốt hết mọi sinh linh thiên địa ẩn chứa linh khí, chỉ có ta nuốt người khác, tuyệt đối không có người nào nuốt ta được. Truyện được copy tại Truyện FULL

Khi đang nói chuyện đế long mạch từng bước một đi về phía Huyền Thiên, một bước hơn ngàn dặm, rất nhanh đã đi tới gần Huyền Thiên chừng ngàn dặm.

Khóe miệng Huyền Thiên hơi vểnh lên, theo hắn tu vị tăng lên thì phạm vi giam cầm không gian của thánh đỉnh càng lúc càng roongj, vừa thành Đế giả thì hắn còn chỉ thể giam cầm hư không phạm vi gần ngàn mét, bây giờ là Đế giả tam tinh hắn đã có thể giam cầm không gian ba ngàn dặm chung quanh.

Phạm vi ba nghìn dặm này không phải dường kính, mà là bán kính, dùng Huyền Thiên làm trung tâm, trong phạm vi ba ngàn dặm sáu mặt thập phương sẽ bị giam cầm không gian, là phạm vi sáu nghìn dặm.

Đế long mạch tiến tiến vào trong khu vực giam cầm, trừ phi hắn có thể đánh bại Huyền Thiên, khiến cho Huyền Thiên chủ động đào tẩu, nếu không thì hắn bại trong tay Huyền Thiên thì không cách nào thoát thân được.

Huyền Thiên nhấc tay lên, một nửa Hiên Viên kiếm hiện ra trong tay của hắn, thực lực Đế giả thất tinh cao hơn hắn một đoạn, nhất là đối thủ là đầu đế long mạch, so với thực lực Đế giả thất tinh bình thường còn mạnh hơn nữa, Huyền Thiên chiến một trận với nó khẳng định phải xuất ra thực lực cực hạn, ngay từ đầu Huyền Thiên đã buông tha sử dụng Thiên Huyền Đế Kiếm, mà là vận dụng Hiên Viên kiếm gãy.

Huyền Thiên muốn thông qua Hiên Viên kiếm gãy sử dụng tử vong chi lực, tuế nguyệt chi lực, Kiếm Si tự nhiên không thể ở lại trong Hiên Viên kiếm gãy được, mà là ẩn thân trong một mảnh vỡ của Hiên Viên kiếm.

Hiện tại Kiếm Si đã đem Cấm Hồn Điện trong Xích Dương Đế phủ thôn phệ toàn bộ, thần niệm bán thần của Xích Dương Kiếm Đế từ lâu đã bị hắn luyện hóa, khôi phục thực lực đến Đế giả lục tinh cực hạn, không dưới Huyền Thiên, cho nên Huyền Thiên xem hắn là đại trợ thủ ẩn dấu.

Thời điểm liều mạng với đế long mạch thì Tiểu Hổ, Kiếm Si cũng có thể giúp đỡ Huyền Thiên một chút.

Hiên Viên kiếm gãy chỉ vào đế long mạch, Huyền Thiên quát lạnh một tiếng:

- Không cần nói nhảm nhiều lời, ta ngược lại muốn nhìn ngươi có thể thừa nhận lực lượng tử vong cùng tuế nguyệt hay không.

Long mạch cần thời gian thật dài mới hình thành linh trí, dùng mấy vạn năm mà tính, theo đạo lý nói thọ nguyên hẳn là cực cao.

Nhưng mà khi đó long mạch không có linh trí, không tính là sinh linh, cho nên tồn tại vài vạn năm thậm chí mấy chục trên trăm vạn năm đều là bình thường, mà khi sinh ra linh trí thì trở thành sinh linh, đã bị thọ nguyên hạn chế.

Đế long mạch cũng như Đế giả của nhân tộc, cũng chỉ có thọ nguyên ngàn năm, không bao giờ có thọ nguyên vô tận, Đế giả nhân tộc chết thì không có cái gì, mà đế long mạch không thể phi thăng thành thần thì mất đi linh trí, linh khí chậm rãi tiêu tán, thoái hóa trở thành linh mạch thấp phẩm, nhưng theo tuế nguyệt trôi qua nó từ linh mạch cấp thấp hấp thu thiên địa linh khí càng nhiều, lại có thể chậm rãi tiến hóa, nếu như trên đường không bị người ta hấp thu hết linh khí, rất nhiều năm sau lại có thể trở thành đế long mạch, đương nhiên linh trí này không phải là linh trí lúc trước, mà là sinh linh hoàn toàn mới.

Chỉ cần có thọ nguyên vậy thì dễ xử lý, tuế nguyệt có đủ sức ăn mòn sinh linh có thọ nguyên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.