Huyền Thiên lập tức dùng thần niệm dò xét tinh cầu này..
Bỗng nhiên thiên địa phía sau hắn biến hóa, hiển lộ một tinh không, bốn khỏa tinh cầu sáng ngời lơ lửng hắn đỉnh đầu của hắn, vận dụng Đế giả pháp tướng thì Huyền Thiên rất nhanh cảm ứng được vị trí của mình.
Hỗn Độn thánh đỉnh bồng bềnh bốn nhiều tháng trong tinh không, xác thực đi được cự ly không ngắn, chừng mấy ngàn vạn dặm, so sánh với hắn thuấn di một cái là ức dặm thì kém xa.
Nơi này không nằm trên đường đi Long Hài Cổ Tinh, nếu không phải cho Hỗn Độn thánh đỉnh tùy ý bồng bềnh, Huyền Thiên không có khả năng tới đây.
- Có lẽ, ta ở chỗ này có chút cơ duyên...
Huyền Thiên thầm nghĩ, hắn dưới cơ duyên xảo hợp đi tới nơi này, đụng phải tinh cầu này tỏa ra chấn động rét lạnh, nếu có phát hiện hoặc thu hoạch gì đó thật sự một hồi cơ duyên tạo hóa.
Huyền Thiên đem Hỗn Độn thánh đỉnh thu vào trong, Long Tử Nghiên, Tiểu Hổ đều từ trong Hỗn Độn thánh đỉnh ra ngoài, một người một hổ cũng cảm ứng được chấn động rét lạnh này, nhìn qua tinh cầu màu bạc kia.
- Đi! Chúng ta tiến vào trong tinh cầu màu bạc xem sao.
Huyền Thiên nói ra.
Tử Nghiên gật gật đầu, Tiểu Hổ " hù " một tiếng, thân hình biến thành mười trượng, hai cánh mở ra, bay lên trước Huyền Thiên cùng Long Tử Nghiên.
Hai người đạp vào lưng hổ, Tiểu Hổ vỗ cánh lập tức hư không vỡ tan, nháy mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2356234/chuong-1799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.