Bất quá, giờ phút này Huyền Thiên sát ý trùng thiên, đến lúc này cầu xin tha thứ, không khỏi đã quá muộn.
Huyền Thiên lạnh lùng nói:
- Cơ hội đã cho các ngươi, cho các ngươi đi, các ngươi không đi, lại một lòng muốn trợ Tần thị tới giết ta, hiện tại các ngươi rơi vào hiểm cảnh, mới bắt đầu cầu xin tha thứ. Các ngươi không biết là đã đã quá muộn sao, Huyền mỗ không tin nếu ta bị thua, các ngươi sẽ hảo tâm buông tha ta, vì thế, các ngươi tự làm tự chịu, toàn bộ đều cùng Tần thị xuống lỗ đi. Hãy chết hết cho ta!
Vèo --
Thân ảnh Huyền Thiên như gió táp, như tia chớp, nhanh như vô ảnh, truy hướng đám cường giả.
Kiếm quang màu vàng sáng chói tung hoành bốn phương tám hướng, không ai có thể tìm ra quỹ tích. Ai cũng không biết một đạo kiếm quang màu vàng, sẽ xuất hiện ở đâu từ phương hướng nào mà đến, làm cho người ta muốn phòng bị cũng không biết nên phòng bị như thế nào.
Trong lúc sững sờ...
Hưu Hưu Hưu Hưu...
Kiếm quang liên tiếp nổ bắn ra, Huyền Thiên đã giết tới phụ cận.
Kiếm quang màu vàng chém ra hơn trăm dặm phá vỡ trời xanh, phá vỡ đại địa, mặc kệ cung điện cao lớn ra sao, thậm chí một ít ngọn núi trong Hoàng thành đều bji kiếm quang màu vàng phá vỡ, chia năm xẻ bảy hoặc là thành nát bấy.
- Ah!
Kiếm quang màu vàng vẫn chưa chém trúng thân thể chúng cường giả liền có Cửu Tinh đế giả bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2356174/chuong-1829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.