Trường Ly chưa kịp lên tiếng phản đối thì Thái Diễn chân nhân đã dẫn Yên Cửu và Dư Hằng lên thẳng đỉnh núi cao nhất.
Thái Diễn chân nhân dừng lại bên vách núi, xoay người nói với hai đệ tử: “Đây là nơi thích hợp nhất để luyện cưỡi kiếm bay ở đỉnh Vô Danh mình.”
Trường Ly dè dặt ló đầu ra liếc xuống bờ vực thăm thẳm bên dưới.
Vực sâu hun hút không thấy đáy, chỉ có mây trắng cùng sương mù cuốn bay theo gió và vách núi xanh biếc thấp thoáng bên dưới.
Nàng tức khắc thấy hoa mặt chóng mày, vội rụt ngay thân kiếm về.
Nàng chịu thua, đừng nói là bay mà chỉ liếc một cái đã nhũn hết chân rồi.
Bên kia, Thái Diễn chân nhân đang truyền thụ bí kíp cưỡi kiếm bay.
“Điều quan trọng nhất khi cưỡi kiếm bay là phải to gan, nhưng chuyện này chẳng có gì khó với Kiếm tu chúng ta... Dù sao mọi người đều da dày thịt béo, cứ ngã vài lần là sẽ học được thôi.”
Trường Ly: Hình như nàng biết vì sao nhiều tu sĩ ngỏm củ tỏi trên đường truy tìm đại đạo thế rồi, với cái kiểu tu luyện thô bạo như vậy thì không chết cũng bị thương.
Thái Diễn chân nhân nói xong liền móc hai lọ thuốc trong ống tay áo ra đưa cho Yên Cửu và Dư Hằng mỗi người một lọ.
“Bí cảnh sắp mở cửa rồi nên không còn nhiều thời gian nữa. Đây là thuốc trị thương tốt nhất đỉnh Vô Danh mình, bảo đảm các con sẽ không cụt tay gãy chân, bình yên tiến vào bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-linh-khong-co-chi-tien-thu/2621575/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.