Chuyện này hạ màn với việc Tùng Niên thu sạch quỹ đen mà thanh niên kia lén giấu trong người.
Trước khi đi, Tùng Niên còn không quên khuyên nhủ chân thành: “Ngài đừng có mua vớ vẩn nữa đấy.”
Trường Ly bị cho là vớ vẩn không phục, thầm lầm bầm mấy tiếng.
Nhưng qua chuyện này, nàng đã hiểu vì sao thanh niên này ăn mặc sang trọng như thế mà lúc mua kiếm lại phải ki bo chẳng đào ra nổi mấy đồng.
Trường Ly cảm thấy phu nhân mà Tùng Niên nhắc là một người rất ghê gớm.
Thanh niên bị thu mất quỹ đen mình vất vả dành dụm được cũng không nổi giận.
Hắn chỉ dùng ngón trỏ mân mê ngọc bội bên hông, khẽ lẩm bẩm: “Chẳng biết ngọc bội này đáng giá bao nhiêu linh thạch.”
Nghe vậy, khóe miệng Trường Ly bất giác giật giật.
Với cái nết này của hắn thì bị vợ quản nghiêm chút cũng bình thường.
Chẳng biết có phải dịch sen kim cương có tác dụng không mà mấy hôm sau Trường Ly cứ mơ mơ màng màng, lúc thì thấy thân kiếm nóng lên, khi lại thấy rét run.
Trong lúc nàng mê man, hình như lại có dịch sen kim cương nhỏ xuống thân kiếm làm dịu cơn nóng trên người.
Khi Trường Ly tỉnh lại, nàng đã không còn ở cạnh thanh niên kia mà bị Tùng Niên nắm trong tay, cứ lắc qua lắc lại theo nhịp bước của cậu ta.
Trường Ly bị lắc choáng cả người, “Bọn mình đi đâu thế?”
“Về Yêu giới.” Tùng Niên không nghĩ ngợi gì mà đáp ngay.
“Yêu giới á?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-linh-khong-co-chi-tien-thu/2621570/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.