Trường Ly không hề hay biết về nỗi khiếp sợ của Yên Cửu.
Tuy bùa đã vẽ xong nhưng hiệu quả thế nào thì không rõ.
Nàng ngẫm nghĩ rồi lia mắt sang bé chim trắng bên cạnh, sau đó dán luôn lá bùa tụ linh lên trán nó rồi dùng linh lực kích hoạt bùa.
Ngay sau đó, một đám linh khí nhỏ tụ lại tạo ra một cơn lốc xoáy nhỏ.
Bé chim trắng đứng giữa lốc xoáy xù hết lông lên.
Theo linh khí chuyển động, lông tơ khắp người nó dựng hết lên, trông giống hệt một đóa bồ công anh khổng lồ.
Dưới chân "bồ công anh" rụng lả tả lông trắng.
Yên Cửu nhìn đám lông rụng, quyết định sẽ trả thêm phí vận chuyển hoả tốc, phải nhanh chóng lo xong chuyện kem mọc lông cho bé chim trắng mới được.
Trường Ly rất hài lòng về hiệu quả của bùa tụ linh, nàng khua đuôi kiếm, đắc ý hỏi: "Yên Tiểu Cửu, huynh thấy lá bùa này thế nào?"
"Quá đỉnh." Yên Cửu đẩy hết đống giấy bùa tới trước mặt Trường Ly, "Đống này giao hết cho nàng."
Trường Ly trân người, "Yên Tiểu Cửu, ta chỉ làm hỏng một lá bùa của huynh thôi mà."
Hơn nữa rốt cuộc lá bùa kia có hoàn thành hay không vẫn còn là một bí ẩn.
Yên Cửu nghiêm mặt nói: "Nhân tài luôn phải gánh vác nhiều trách nhiệm là chân lý bất biến xưa giờ rồi."
Trường Ly ngắm nghía khuôn mặt Yên Cửu, bỗng thấy hoang mang cực độ.
Sao càng ngày da mặt Yên Tiểu Cửu càng dày vậy?
Thấy ăn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-linh-khong-co-chi-tien-thu/2621542/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.