Nhờ có khứu giác nhạy bén, Yên Cửu nhanh chóng tìm thấy vị thuốc thứ hai rồi thứ ba.
Trên chiếc bàn làm bằng gỗ đàn hương phẳng phiu ở phía Bắc kệ thuốc có để một chiếc cân đồng.
Cứ tìm được một loại thuốc là Yên Cửu lại đặt lên cân, cân đủ khối lượng cần thiết rồi bỏ sang tờ giấy gói bên cạnh.
Dược liệu thoang thoảng mùi đắng chát nhanh chóng chất đống trên tờ giấy vàng nhạt.
Xung quanh vô cùng yên tĩnh, ngoài tiếng gỗ va vào nhau vì Yên Cửu liên tục mở ngăn kéo ra thì Trường Ly không còn nghe thấy tiếng gì khác.
Nàng tò mò mân mê quầy thuốc sơn đen phía sau, thấy nhẵn thín và lành lạnh.
Trong Vô Tướng Các có bố trí pháp trận không gian để ngăn cách chúng đệ tử, tránh việc họ làm phiền lẫn nhau.
Ở trong trận, chẳng những họ không có cảm giác về thời gian mà cũng không biết được tiến độ của những đệ tử khác.
Chẳng biết qua bao lâu, lúc Yên Cửu đặt vị thuốc cuối cùng lên tờ giấy gói, giọng nữ kia lại vang lên trong không khí.
“Dược liệu đã đầy đủ, cậu có hai lựa chọn sau.”
“Một, lên luôn tầng ba.”
“Hai, dùng số dược liệu hiện có để luyện chế Tăng Nguyên Đan. Nếu thành công sẽ lên thẳng tầng bốn còn thất bại sẽ phải đi tìm kiếm dược liệu thêm lần nữa, nếu trong thời gian còn lại không tìm dược liệu cần thiết sẽ không thể qua cửa.”
Yên Cửu cụp mắt suy nghĩ. Ví dụ như hoa thiên thanh, lúc chàng mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-linh-khong-co-chi-tien-thu/2621488/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.