Sau khi Pháp tu kia hùng hổ đi mất, Trường Ly và Yên Cửu tới xem gã xui xẻo bị sa vào đầm lầy. 
Ông anh này đang nằm thẳng cẳng giữa đầm lầy đầy chán chường như mặc kệ đời xô tới đâu thì tới vậy. 
Thấy có hai người tới, hắn hé mắt ra. 
“Ta chỉ muốn tới xem tại sao trời ở đây lại tối thôi chứ không có ý gì khác hết...” 
Trường Ly chửi thầm trong bụng, làm gì có tu sĩ nào tới đây mà không động lòng với hoa ánh trăng chứ. 
Thế mà tên này lại trợn mắt nói dối tỉnh bơ, à mà với cặp mắt bé tí hin của hắn thì có trợn hay không cũng chẳng khác gì nhau. 
Tất nhiên Yên Cửu cũng không tin mấy lời xàm xí của hắn, chàng thấy cách ăn vận của Pháp tu này có vẻ khá khẩm hơn tên ban nãy bèn báo giá: “Đưa 200,000 linh thạch rồi ta thả huynh đi.” 
Pháp tu vẫn nằm yên, ngay cả mí mắt cũng không buồn chớp, “Đòi tiền không có, đòi mạng thì có một cái nhé." 
Ánh mắt Ân Thời sáng rực như đèn pha rà quét từ đầu xuống chân hắn một lượt. 
“Cái cài tóc bằng ngọc hình cánh sen kia là hàng Tịnh Nghệ Phương, giá 60,000 linh thạch.” 
“Bộ áo tu sĩ cao cấp có vân hoa mai chìm là hàng Lũ Y Các, giá 80,000 linh thạch.” 
“Nhẫn làm bằng xương linh hươu là hàng Cổ Vận Các, giá 30,000 linh thạch.” 
“Ủng đạp mây...” 
Pháp tu kia không nằm yên nổi nữa, hớt hải nói: “Dừng dừng dừng, dừng ngay! 200,000 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-linh-khong-co-chi-tien-thu/2621485/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.