Cùng lúc đó, ở bên ngoài Vô Tướng Các.
Số tu sĩ bị loại ngày một nhiều, họ xúm đen xúm đỏ ở đạo trường trước cửa Vô Tướng Các.
“Này đạo huynh, sao huynh bị loại thế?”
“Ta bị một con cá kỳ lạ ở sông nước đen tống ra đây, còn đạo hữu thì sao?”
“Trùng hợp ghê, ta cũng vậy, con cá kia tàn ác quá!”
“Ta thì khác, ta bị hai tên tu sĩ xảo trá lừa, hai đứa chúng nó một làm mồi, một mai phục, lừa ta thua thê thảm luôn.”
“Đạo hữu, huynh cũng gặp băng cướp hai người kia à? Có phải một trong hai tên mặc đồ vàng chóe luôn không?”
“Đúng đúng, chính là nó, thế mà lúc đầu ta lại bị cái vẻ yếu đuối của nó lừa mới tức chứ.”
“Đúng là con người thời nay trí trá khôn lường...”
Trường Ly và Yên Cửu không biết gì về những lời bàn tán bên ngoài Vô Tướng Các, lúc này bọn họ đã lên tầng bảy.
Yên Cửu đứng trước bức tường thành cao ngất, sắc mặt không đẹp đẽ gì.
“Ở đây chẳng có chút linh khí nào, mọi phép thuật đều mất tác dụng.”
Trường Ly cũng có cảm giác hỏa linh khí trong thân kiếm bị cô đặc lại, không thể sử dụng được.
“Chẳng lẽ bọn mình đang ở trong trận tuyệt linh?”
Đương lúc một người một kiếm hoang mang thì có một giọng nói vang lên trong không khí: “Tầng thứ bảy: Thử thách làm người phàm.”
Ngoài câu cụt lủn đó thì chẳng còn nhắc nhở gì khác.
Trường Ly ngửa đầu lên nhìn trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-linh-khong-co-chi-tien-thu/2621481/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.