Trường Ly ngồi thả hồn bên cửa sổ ngắm nghía cục lông trắng trong tay. 
Không phải chất lông không tốt nhưng chẳng hiểu sao nàng cứ thấy thiếu thiếu gì đó. 
Nàng liếc sang Yên Tiểu Cửu đang cầm cuốn đạo kinh với vẻ mặt đăm chiêu bên kia phòng, bất giác nhớ tới những tình tiết lả lơi trong truyện. 
Lúc này, bên trong cuốn đạo kinh Yên Cửu đang cầm chính là cuốn truyện mới tịch thu của Trường Ly. 
Chàng dùng thái độ nghiên cứu học thuật nghiêm túc đọc từng trang một, càng đọc càng nhíu chặt mày. 
Rõ ràng cuốn truyện mất nết này đang bôi bác họ nhà cáo mà! 
Làm gì có con cáo ngoan hiền nào chỉ mặc mỗi bộ đồ ngủ, để lộ cặp tai và đuôi xù ra ngoài rồi đi gặp con gái nhà người ta lúc đêm hôm khuya khoắt chứ. 
Yên Cửu chửi thề trong bụng, nhưng tay vẫn ngoan ngoãn lật trang tiếp theo, rồi cứ thế đọc mãi. 
Càng đọc, tai Yên Cửu càng đỏ lựng. 
Chàng thầm tụng chú tĩnh tâm rồi đọc tiếp. 
Khi Yên Cửu đọc hết trang cuối, giật mình hoàn hồn thì trời đã tối. 
Trường Ly đã dựa vào cửa sổ ngủ từ bao giờ, tay vẫn cầm khư khư cục lông trắng kia. 
Yên Cửu đang định bước tới thì nghe tiếng gù khe khẽ ngoài cửa sổ. 
Chàng khựng lại, mở hé cửa sổ ra. 
Một con chim bồ câu đưa thư màu xám thò đầu vào khe cửa sổ, mỏ cột một ống trúc nhỏ. 
Yên Cửu tháo ống trúc khỏi mỏ nó, mở miệng ống trúc lấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-linh-khong-co-chi-tien-thu/2621430/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.