Cùng lúc đó, Trường Ly tự dưng thấy chân nhồn nhột, một cái đuôi xù hư hỏng lén sáp tới bên cạnh nàng, vén một góc váy lên, khẽ quấn lấy cổ chân nàng rồi cạ nhè nhẹ. 
Trường Ly tức khắc cứng đơ người, nàng vội xoay sang lườm gã cáo đuôi to đang giả bộ đứng đắn đọc giấy tờ. 
Cảm nhận được ánh mắt của nàng, Yên Cửu tỉnh rụi nhìn lại nàng, thậm chí còn nhướng mày như đang hỏi: Sao nàng lại nhìn ta? 
Trường Ly nhìn mặt trời đang nhô cao ngoài cửa sổ. Không ngờ giưa ban ngày ban mặt, mặt trời sáng rỡ thế kia mà lại có con cáo mặt dày mày dạn lén lút làm chuyện xấu dưới gầm bàn. 
Đoạn, nàng liếc mắt sang Tùng Tuần, đã thế Tùng Tuần đang ở đây nữa chứ. 
Dường như Tùng Tuần đã ngộ ra điều gì đó qua bầu không khí khác thường này. Hắn ngồi nhấp nhổm đầy bất an, ngập ngừng nói: “Yêu chúa à, hay là ta...” đi trước nhé. 
Yên Cửu mừng thầm trong bụng, nhưng chàng chưa kịp cho phép thì Trường Ly đã quăng một cái liếc sắc lẹm sang, khiến Tùng Tuần đóng đinh tại chỗ, “Ngươi ngoan ngoãn ngồi yên đó cho ta.” 
Ít ra khi có Tùng Tuần ở đây, Yên Cửu chỉ dám lén ghẹo nàng thôi. 
Nếu trong điện chỉ còn mỗi hai người họ thì có quỷ mới biết hôm nay nàng còn ngồi nổi hay không. 
Tùng Tuần chực òa khóc tới nơi, khẩn thiết nhìn Yên Cửu. 
Chỉ cần Yêu chúa gật đầu một cái là hắn có thể lập tức biểu diễn màn biến mất tại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-linh-khong-co-chi-tien-thu/2621405/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.