Ví dụ như nói nhị di nãi nãi Lô gia thân mật với giáo đầu hộ viện, khi bị người ta phá cửa, ngay cả nhị di nãi nãi trong lúc bối rối, cầm vội quần áo che bộ ngực to thế nào cũng nói không sai chút nào, người kể chuyện quả thực giống như chính là bản nhân giáo đầu hộ viện đó vậy.
Lưu Tiện Dương mỗi lần nghe đều nuốt nước miếng, Tống Tập Tân thỉnh thoảng cũng đi, nhưng không không dẫn theo Trĩ Khuê, cười so với Lưu Tiện Dương còn hàm súc hơn, khi cùng mọi người vụng trộm bàn luận, so với sáng tối hai lần đọc sách thánh hiền còn lớn tiếng hơn.
Trần Bình An ngồi xổm cạnh gốc cây, kiên nhẫn chờ người trông cửa của trấn nhỏ.
Hán tử chửi mấy câu rồi nhảy xuống khúc cây, sau khi thấy thiếu niên giầy rơm cũng không nói gì, đi tới nhà tranh đắp bằng đất vàng cầm một xấp thư tới, sáu bức thư nhà, chỉ cho năm đồng một văn tiền.
Trần Bình An lướt qua địa chỉ thư, cũng không nói gì, bởi vì có hai bức thư là hàng xóm cách vách ở phố Phúc Lộc, Trần Bình An cũng không muốn chiếm tiện nghi này, đương nhiên nếu hán tử phá lệ phát thiện tâm, khởi điểm cho sáu văn tiền, Trần Bình An cũng tuyệt đối sẽ không từ chối.
Sau khi Trần Bình An nghĩ xong trình tự truyền thư, thuận miệng hỏi: "Đợi ai à?"
Hán tử liếc mắt về phía đường lớn ở phía đông, thở hồng hộc nói: "Chờ ông lớn!"
Trần Bình An không muốn ở lại làm chỗ trút giận, vội vàng chạy đi.
Hán tử tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-lai/1480145/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.