Lúc thiếu niên đi ra ngõ Nê Bình, vừa vặn đụng phải tỳ nữ Trĩ Khuê của Tống Tập Tân, sau khi nàng ấy đem nữ tử cao gầy đưa đến nhà Cố Sán, không có nóng lòng về nhà, mà là đi qua ngõ kia dạo, đi đi dạo cửa hàng bên ngõ Hạnh Hoa, tuy rằng không mua cái gì, tâm tình vẫn không tồi, một đường sôi nổi, vui vẻ.
Thiếu nữ sinh trưởng tại vùng thôn quê sông nước, lại như mang theo một mùi cỏ xanh hương, so với tiểu thư khuê ở nhà cao cửa rộng, sân vườn to lớn, điệu bộ coi như không tầm thường.
Nàng ấy sau khi nhìn thấy thiếu niên giầy rơm, không có cúi mặt thấp mày như xưa, không bước nhanh tiến nghiêng người mà qua, ngược lại dừng chân, dừng trước mặt người hàng xóm không thường giao tiếp này, muốn nói lại thôi.
Trần Bình An cười cười với nàng ấy, chậm rãi đi qua, sau đó càng chạy càng nhanh.
Trĩ Khuê im lặng đứng trong ngõ Nê Bình, quay đầu nhìn lại, nhìn thiếu niên chạy trốn dưới ánh mặt trời, rất giống như một con mèo hoang sinh mệnh ngoan cường, lớn lên không ra cái gì, nhưng hình như cũng không đói chết.
Thiếu nữ ở trấn nhỏ cũng không vui vẻ gì, vất vả với tính tình cổ quái của thiếu niên Tống Tập Tân, bị gọi là nha hoàn mặc kệ phải đi giếng Thiết Toả múc nước, hay là đi mua đồ, hoặc là mua thêm đồ dùng thư phòng cho thiếu gia nhà mình, thiếu nữ luôn gây cho người khác một loại cảm giác không hợp đàn, cũng không có bạn cùng lứa tuổi, gặp gỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-lai/1480107/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.