“ Vụt”
“ Nhìn kìa “
“ Cái gì thế “
“ Hình như là xe đạp nhỏ, trên xe có một đứa bé trai với một đứa bé gái “
“ Không thể tin được, mới tí tuổi đầu mà đã đạp nhanh như thế rồi sao? “
Mọi người đang chạy xe kinh ngạc nhìn chiếc xe đạp nhỏ xíu đang chạy vun vút trên đường, không tin được là một đứa bé khoảng chừng 3,4 tuổi nhưng lại có thể chạy bằng một người lớn đạp xe, có thể xem như là một chuyện lạ, có nhiều người định lấy điện thoại trong túi ra quay video thì chiếc xe nhỏ đó đã chạy đi mất rồi
“ Hahaha, nữa, nhanh nữa lên ca ca, vui quá đi “
Hoàng Thường rồi phía sau thích thú với cảm giác kì lạ này, lần đầu tiên cô có thể không tự nhờ sức đôi chân mình mà vẫn có thể chạy trên đường, đã vậy còn rất nhanh nữa chứ khiến cho cô rất vui vẻ và phấn khích không ngừng la lên bảo Hoàng Thiên nhanh lên.
Hoàng Thiên nghe vậy, đạp càng lúc càng hăng, kích phát hết tu vi luyện nhục tam cảnh, cắm đầu cắm cúi chạy, dù vậy hắn cũng không quên nhìn hai bên đường, kiếm nơi hắn muốn đến.
15 phút sau ~
“ Hộc hộc, đâu rồi ta, mình nhớ là nó ở đâu đây mà “
Hoàng Thiên thở hồng hộc, hắn lúc này đã dùng nỏ mạnh hết đà, đang gắng sức đạp xe, đôi mắt tìm kiếm xung quanh rồi dừng lại trước mặt tòa nhà rất lớn
“A….tới…nơi rồi,….Hoàng Thường, em xuống đi “
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-khoa-gia/2085452/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.