Quan Thiên Dật ngồi ở trong thư phòng, nhịn xuống một cái ngáp, cố gắng nghe tỳ nữ Tiểu Tích của Lăng gia quỳ trên mặt đất vừa khóc vừa thút thít kể lể, cuối cùng nghe hiểu, tuấn nhan một mảnh trầm lặng.
Sương Sương tiểu thư rời nhà trốn đi? Sương Sương nàng đang nghĩ cái gì? Thời gian trước mới ầm ĩ với ta, không nói chuyện với ta, hiện tại cư nhiên lại ầm ĩ rời nhà? Thật sự là càng ngày càng không hiểu tiểu hôn thê của ta đang nghĩ gì. Do cô gia ngài bận không đếm xỉa tới tiểu thư, hại tiểu thư đau lòng thôi.
Trước khi đi nàng còn để lại một phong thơ, kí tên đưa cho ta. Hãy bỏ đi hôn ước cùng ta, từ nay nam hôn nữ gả đều không liên quan. Nàng giận chàng suốt ngày bôn ba chốn giang hồ đánh đấm so tài không bận tâm đến nàng nay li hôn là sự lựa chọn duy nhất. Tuy hắn vẻ ngoài tuấn mỹ nhiều người ao ước được làm phu nhân của hắn. Nhưng khi Sương Sương trở thành vợ hắn thì lại không có được thứ hạnh phúc của một gia đình bình thường. Liệu chàng có tìm được nàng quay trở về không?