Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49
Chương sau
Diệp Phong ở bên dưới nhanh chóng bắt được tia linh quang thứ nhất. Nhưng hẳn ta lại nhăn mày, ngay sau đó tiện tay vứt linh quang trong tay đi. Hiển nhiên Diệp Phong không hài lòng với phẩm giai của cuốn công pháp vừa nãy. Thời gian một nén nhang nhanh chóng trôi qua. Trong khoảng thời gian này Diệp Phong bắt được tổng cộng hai tia linh quang, có điều đều bị hắn ta từ bỏ. Với tính cách cao ngạo của Diệp Phong, chắc chắn hắn ta sẽ chướng mắt công pháp huyền cấp hạ phẩm hoặc trung phẩm. Soạt! Diệp Phong duỗi tay chộp lấy một tia linh quang màu Vàng, nhưng tia linh quang kia lại đột nhiên thay đổi phương hướng, tránh khỏi ngón tay hẳn ta. Ngay sau đó cơ thể Diệp Phong xoay chuyển trong không trung, sau đó là mạnh mẽ lật người. Hai chân lập tức kẹp lấy tia linh quang kia! Lý Tuấn Huy bĩu môi, đoán chắc Diệp Phong sẽ lựa chọn cuốn công pháp này. Bởi vì hơi thở của linh quang chứa cuốn công pháp này khá cường đại. Quả nhiên, lúc Diệp Phong nhìn thấy công pháp bên trong linh quang này, sắc mặt lập tức hân hoan. Thời gian một nén nhang cứ thế trôi qua. Chân Diệp Phong dùng sức, phi thân nhảy lên đài cao. “Haiz, thứ này đúng là khó lấy, tốc độ nhanh quá.” “Ta cũng chỉ miễn cưỡng lấy được một công pháp huyền cấp thượng phẩm thôi.” Nói xong còn mang vẻ mặt khiêu khích nhìn về phía Lý Tuấn Huy. Lý Tuấn Huy nhìn thoáng qua tên công pháp kia. “Kim Hà Tâm Pháp. Xem ra cũng là công pháp xứng đôi với linh căn của Diệp Phong, không tệ lắm. Mặt Lý Tuấn Huy lộ vẻ tiếc nuối nói: “Haizz, xem ra ta không giữ được chút linh quang này rồi.” Diệp Phong cười ha ha, vỗ bả vai Lý Tuấn Huy nói: “Ha ha, không sao.” “Con người ta thích đánh cược, theo ta thì chuyện gì cũng có thể đánh cược một ván” “Nếu như ngươi thua thật thì ta nhận một nửa linh thạch của ngươi là được rồi” “Diệp Phong ta đây đánh cược rất giỏi, nói được làm được.” Lý Tuấn Huy nhún vai, chậm rãi đi xuống đài cao, đi vào giữa sân. Hản đã sớm chọn được mục tiêu, là một tia sáng màu tím cực kỳ nhanh nhẹn. Vào trong sân, khí thế trên người Lý Tuấn Huy đột ngột thay đổi! Trong ánh mắt khiếp sợ của Diệp Phong, tốc ủa thiếu niên còn nhanh hơn hản ta nửa phần, phi thẳng đến tia linh quang màu tím giữa không trung. Nhưng tốc độ của linh quang kia quá nhanh, mới mấy phút ngắn ngủn mà đã thoát khỏi tay Lý Tuấn Huy mấy lần. Nhưng đúng lúc này, sắc mặt của Lý Tuấn Huy đưa lưng về phía Diệp Phong giữa không trung hơi đổi. Đột nhiên quay đầu nhìn về phía một tia linh quang lập lòe màu tím khác. Lý Tuấn Huy đang ở giữa không trung đột nhiên cởi hộp kiếm sau lưng ra. Hộp kiếm rơi thẳng từ không trung xuống. Diệp Phong thấy cảnh này, không khỏi nhíu mày nói thầm: “Đây là định giảm bớt trọng lượng để tăng tốc độ và tính linh hoạt tính sao?”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49
Chương sau