Trưởng lão bảy đỉnh khác gật đầu đáp lại tới tấp, dù sao thì bọn họ cũng đều biết thực lực của Lý Nam Đình.
Thiên phú như thế, Lý Nam Đình lần nữa ra khỏi núi rồi nhận hắn làm quan môn đệ tử, mọi người đều có thể hiểu được.
Chung quy, chẳng ai muốn mình đến với cuộc đời này mà khi ra đi chẳng để lại điều gì cho đời, ai cũng muốn có một đệ tử xứng đáng để truyền lại sở học của mình cho người đó.
Mọi người tản đi.
Lý Nam Đình dẫn Lý Tuấn Huy về biệt viện của mình.
Sau đó họ đã tiến hành một lễ bái sư vô cùng giản dị.
Cúi lạy, kính trà, kết thúc buổi lễ. Truyện Trọng Sinh
Lý Nam Đình nhẹ nhàng nói: "Tuấn Huy, nay con và ta đã là thây trò, đó cũng là duyên số.”
"Vi sư cũng không có gì tặng cho con, ta tặng con một viên đan dược vậy."
Xoạt!
Chiếc nhẫn trên tay trái ông ấy lóe lên, sau đó trong tay ông ấy xuất hiện một chiếc hộp bằng ngọc.
Lý Tuấn Huy cẩn thận nhận lấy chiếc hộp ngọc, sau khi mở ra hắn thấy bên trong có một viên đan dược tròn trịa, mịn màng.
Nhưng viên đan dược này lại phát ra tia sáng.
"Sư phụ, đây là...
Ông lão khế cười rồi nhẹ nhàng nói: "Trúc Cơ đan thượng phẩm."
Lý Tuấn Huy ngẩn ra, vội vàng đóng nắp hộp ngọc cẩn thận rồi trả lại cho ông lão.
"Không được không được, sư phụ, vật này quá quý giá." "Con cứ giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-khach-mu/3404724/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.