Ngày hôm sau.
Lý Tuấn Huy đã dậy và thu dọn đồ đạc sớm.
Tập mấy lượt quyền ở hậu viện, cơ thể tràn đầy sinh lực, mồ hôi đầm đìa.
Sau khi ngắm nhìn bầu trời, hắn mới đặt hộp kiếm sau lưng xuống, đun nước chuẩn bị tắm.
Về phần tại sao hộp kiếm này lại được ông nội gọi là quan tài kiếm, hắn cũng không biết.
Cùng lúc đó.
Đại điện của đỉnh Thiên Lôi lúc này rất náo nhiệt, hầu như tất cả đệ tử trong đỉnh đều có mặt ở đây.
Lý Tuấn Huy là đệ tử mới duy nhất được đỉnh Thiên Lôi thu nhận trong ba năm qua.
Chưa kể đến còn là một con quái vật có Thánh phẩm linh căn trong truyền thuyết!
Trong một biệt viện ở núi sau đỉnh Thiên Lôi.
Một cô bé mặc chiếc áo khoác hoa vừa phải cố gắng hết sức để phơi hết quần áo lên.
Ngồi xổm ở cửa, lôi chiếc bánh bao từ trong người ra và bắt đầu ăn.
Chỉ căn một miếng, một nửa chiếc bánh đã vào miệng rồi, bánh có vỏ mỏng, nhân to, mùi thơm ngào ngạt.
Chỉ căn một miếng, miệng cô bé đã dính đầy dầu.
“Lý gia gia, hôm nay người không đi dự nghi lễ nhập đỉnh của đệ tử mới sao?”
Trong phòng vang lên một giọng nói say khướt. “Không đi.”
Cô bé gật đầu, dường như câu trả lời này không nằm ngoài dự đoán.
Tự nói một mình: “Thánh phẩm linh căn lại chọn Lôi hệ làm gì...”
“Còn là một người mù.”
Tiếng ngáy chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-khach-mu/3404722/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.