Đột nhiên!
Trong đám đông, một người mặc y phục màu xám đang run rẩy, hai bàn tay nắm chặt.
Lý Thịnh An nhận thấy hành động kỳ lạ của Lý Tuấn Huy, nhanh chóng can ngăn: "Huynh đệ! Đừng kích động! Nhịn một chút."
Lý Tuấn Huy đột nhiên ngẩng đầu lên và nhìn thiếu niên trên đài, môi hắn bị cắn bật cả máu.
Uỳnh!
Bệ đá dưới chân thiếu niên đột nhiên vỡ thành nhiều mảnh, tức giận nói.
“Không thể nhịn được!”
Thân hình của thiếu niên nhanh như gió, tất cả các thiếu niên khác chỉ cảm thấy trước mắt mờ ảo.
Chỉ thấy thiếu niên sải bước về phía trước, sử dụng chiêu thức bước đi long hổ tầm thường, giơ nắm đấm định đánh thiếu niên trên đài kia.
Tuy nhiên, Mạnh Lâm Hải ở bên cạnh thấy vậy thì nheo mắt, định đưa tay ngăn cản.
Nhị trưởng lão Từ Chính Kiệt của đỉnh Thiên Lôi mặc áo bào tím ở bên cạnh liền ngăn lão lại.
“Ai đúng ai sai còn chưa biết, sao có thể chỉ nghe lời một người?”
”Huống hồ … tên nhóc đó cũng không phải là không tiếp được chiêu này”
Triệu Nguyên Lân nhìn thấy Lý Tuấn Huy lao đến định đánh mình, liền nhếch mép cười khểnh.
Chỉ một chuyển động nhẹ nhàng, cùng giơ nắm đấm về phía Lý Tuấn Huy.
Bùm!
Một tiếng động lớn vang lên.
Cơ thể Triệu Nguyên Lân bị bay lùi về sau bảy bước!
Còn tên mù toàn thân hừng hực khí thế lại đứng nguyên chỗ cũ không động đậy.
“A!!! Tên mù khốn kiếp!! Ngươi muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-khach-mu/3404717/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.