Màn đêm buông xuống.
Bộp bộp!
Theo tiếng quyền phong gào thét, cuối cùng hắn cũng luyện xong một đấm cuối cùng.
Lý Tuấn Huy mở tâm nhãn ra, phát hiện lúc này đã là giờ Tý, lập tức nhíu mày.
“Sao hôm nay gia gia vẫn chưa về?”
“Chậc, kệ, không chừng lại xuống núi mua rượu rồi.”
Lý Tuấn Huy vừa lau mồ hôi vừa nói.
Sau đó, khóe môi hắn lộ ra ý cười, đứng dậy đi ra ngoài.
“Triệu Bắc Thần, gia gia của ngươi tới rồi!”
Thiếu niên mặc áo xám dường như hòa vào màn đêm đen tối, bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng nhảy lên nóc nhà như một con mèo.
Chỉ một lát sau, thiếu niên tới bên ngoài một biệt viện.
Con chó Đại Hoàng nằm ngoài cửa đột nhiên ngửi thấy mùi của người lạ, từ từ mở mắt ra.
Bốp!
Một cái tát vào mặt Đại Hoàng khiến nó sững sờ.
Miệng mở, nó vừa định sủa…
Bốp bốp!
“Câm miệng!”
Đại Hoàng bị hai cái tát này làm cho choáng váng, trong mắt hiện lên những giọt nước mắt tủi thân.
Sau khi nhìn thấy vẻ mặt hung dữ của người đó, nó không dám sủa nữa, vội vàng kẹp chặt cái đuôi chạy đi.
Vừa chạy còn vừa quay đầu lại nhìn sân Triệu gia.
Lý Tuấn Huy thấy thế, hơi mỉm cười, sau đó ngồi xổm xuống, trèo qua bức tường bùn cao bằng người kia.
Lý Tuấn Huy tiến vào sân nhà Triệu Bắc Thần không sốt ruột, ngược lại xoay người đi về phía đống củi lửa Triệu gia.
Quả nhiên, phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-khach-mu/3404710/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.