Cửa hàng tiện ích ở góc phố đông nam bán những loại hàng tạo cho nó một cái cớ đủ hợp lý để mở vào sáng chủ nhật. Mở cửa nhưng không bận bịu. Trong cửa hàng chẳng có ai trừ một anh chàng trực quầy. Nhưng anh ta có cà phê. Trương Anh Hào ngồi ở một quầy nhỏ, gọi một cốc cà phê lớn và mua một tờ báo ra ngày chủ nhật.
Lão Tổng thống vẫn nằm ở trang nhất. Giờ thì lão ở Bôn Mộc Lâm. Lão đang giải thích với các nhà thầu quốc phòng lý do vì sao con tàu chở những món lợi nhuận kếch sù của họ đang khựng lại sau năm mươi năm vinh quang. Dư chấn từ tuyên bố của ông ta tại Hạ Cửu Vũ liên quan tới lực lượng Bảo vệ Liên bang vẫn còn lan truyền. Đêm thứ bảy xe của họ sẽ trở lại Hạ Cửu Vũ. Nếu không có ngân sách mới chúng sẽ không ra thông thương tiếp. Tất cả những tay viết xã luận cho tờ báo này đều bất bình về điều đó.
Trương Anh Hào ngừng đọc liếc lên khi nghe tiếng cửa mở. Một phụ nữ bước vào. Bà ngồi lên một chiếc ghế cao ở đầu đối diện quầy Trương Anh Hào ngồi. Bà ta già hơn Trương Anh Hào, có lẽ bốn mươi tuổi. Tóc sẫm màu, rất mảnh mai, mặc đồ đen đắt tiền. Nước da rất nhợt, nhợt đến nỗi hầu như phát sáng. Bà bước đi với vẻ căng thẳng đầy lo lắng. Trương Anh Hào có thể thấy rõ những đường gân ở hai cổ tay bà ta như những sợi dây mảnh. Trương Anh Hào có thể thấy một dạng căng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-hiep-tinh/2901664/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.