“Tại sao lại thế?” - Lộ Tri Thức nói. - “Kẻ quái nào bám theo anh à?”
“Chẳng ai cả.” - Trương Anh Hào đáp. - “Chỉ là trò vui thôi. Tôi thích không ai biết mình. Tôi cảm thấy như mình đang đánh bại cả một hệ thống. Và ngay lúc này, tôi thực sự phát điên với hệ thống ấy.”
Trương Anh Hào thấy Lộ Tri Thức rơi trở về trạng thái suy nghĩ. Anh ta nghĩ một lúc lâu. Trương Anh Hào có thể thấy Lộ Tri Thức bị rút cả sinh khí khi vật lộn với những vấn đề chẳng chịu mất đi. Trương Anh Hào có thể thấy những cơn hoảng sợ của anh ta đến và đi như nước thủy triều.
“Thế thì hãy cho tôi lời khuyên về chuyện Tiêu Mông đi.” - Anh chàng nói. - “Khi ông ấy hỏi tôi về lời thú tội, tôi sẽ nói rằng tôi căng thẳng vì một chuyện liên quan tới công việc. Tôi sẽ nói rằng có sự cạnh tranh, đe dọa đối với gia đình tôi. Tôi sẽ nói tôi không biết gì về người chết hay bất kỳ điều gì về số điện thoại. Tôi sẽ phủ nhận mọi điều. Rồi tôi sẽ chỉ phải cố gắng làm cho mọi chuyện lắng xuống. Anh nghĩ sao?”
Trương Anh Hào nghĩ như thế nghe có vẻ là kế hoạch khá sơ sài.
“Hãy cho tôi biết một điều.” - Trương Anh Hào bảo. - “Không cần phải nói chi tiết, anh có vai trò hữu ích cho bọn chúng không? Hay anh chỉ là kẻ chứng kiến?”
Lộ Tri Thức kéo các ngón tay và suy nghĩ một lúc.
“Có, tôi có vai trò hữu ích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-hiep-tinh/2901662/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.